Tại sao chúng ta chỉ giữ trong lòng những kỷ niệm buồn???? những kỷ niệm đau nặng trĩu? Tại sao chúng ta lại phải tự dày vò bản thân? Hồi ức là quá khứ... vậy sao chúng ta không cắt đi những hồi ức buồn và tổ vẽ thêm những hồi ức đẹp???
Ta nên nghỉ thoáng một chút, hảy sống thực với chính mình và sống thực tế để thêm yêu cuộc sống này hơn. Chúng ta phải biết cười vẫy chào những quá khứ đau buồn vì nhờ có nó chúng ta mới có thêm 1 phần kinh nghiệm sống... và nhìn vào hiện tại.
Chẳng phải chúng ta đang sống vui vẽ và hạnh phúc sao? ... như vậy là đủ...