TỨ ĐỔ TƯỜNG: BÀI SỐ 1: RƯỢU

THẢM CẢNH MỘT GIA ĐÌNH
VS. Cẩm Bình 


(Nhớ đến hương hồn anh Khoa, một đồng môn tại võ đường Tự Đức - Cần Thơ và các bạn cùng lớp ).

Trong lớp võ của tôi có một người tên khoa, dáng cao lớn, tánh tình hiền hậu, tất cả mọi người đều mến anh ta, anh chưa bao giờ làm mất lòng ai, và sẳn sàng giúp đở các bạn mỗi khi cần.

Chúng tôi tập luyện sinh hoạt với nhau rất thân tình vui vẽ, có vui cùng hưởng, có buồn cùng chia, chúng tôi coi nhau như anh chi em một nhà, gắn bó hỏi han mỗi khi có bạn bị đau ốm. Mỗi buổi tập nếu có ai vắng mặt là chúng tôi cảm thấy buồn nhớ và lo lắng cho bạn đó và sau giờ tập thường cùng rủ nhau đi thăm bạn xem có đau ốm bịnh hoạn gì không?...

Một ngày kia, lớp tập bổng dưng thiếu vắng anh Khoa, đây là một chuyện lạ, vì anh là một người siêng năng và cần mẫn chưa từng vắng mặt ngày nào, chúng tôi tập mà lòng lại lo, không biết anh có chuyện gì không? Chúng tôi mong lớp tập sớm chấm dứt để đi thăm anh..Vừa thay đồ võ xong chúng tôi cùng đèo nhau trên những chiếc xe đạp chay lại nhà anh khoa để thăm viếng xem tình trạng anh ra sao?

Khi gần tới nhà anh Khoa, thấy có nhiều người trong nhà, chúng tôi nghĩ:
- Chắc hôm nay nhà anh có giỗ, nên anh ở nhà lo cúng quãy, không đi tập được. 
Khi gần tới cửa chúng tôi giật mình khi nghe tiếng khóc than từ nhà vọng ra, xa xa nhìn thấy một quan tài đỏ nằm giữa nhà… chúng tôi giật mình:
- Chết chưa ! nhà có ai chết vậy? Ba hay má anh Khoa ?

Chúng tôi hỏi nhau, nhưng không ai giải đáp được, chúng tôi bước thẳng vào nhà nhìn thấy hình anh Khoa để trước quan tài với mấy nén nhang nghi ngút khói với chén cơm và chén cá cúng để trên chiếc ghế nhỏ, chúng tôi lạnh người, sửng sốt kinh ngạc cùng thảng thốt kêu lên:
- Trời ! anh Khoa đã chết rồi sao? tại sao lại chết? Mình có nằm mơ không? Mới hôm qua còn đi tập võ khoẻ mạnh đây mà ????…

Nhiều câu hỏi được đặt ra về cái chết của anh… nhìn thấy má anh đang ôm quan tài khóc than thảm thiết, các em của Khoa đang bò la liệt duới đất vừa la vừa khóc, má anh cũng không buồn để ý tới để dổ dành hoặc ẩm bồng… Chúng tôi tới bế các em lên dổ dành cho các em nín khóc. Chúng tôi lăng xăng giúp đỡ cho má anh mọi chuyện về khách khứa, trà nước, dọn dẹp những đồ đạc bị gãy đỗ. 

Rồi từ từ chúng tôi tìm hiểu sự việc, thì ra hôm qua ba anh uống rượu say về kiếm chuyện gây gổ, đánh đập má anh và các em, má anh yếu sức bị đánh bầm dập, ngã gục dưới sức mạnh vũ phu của người say rượu, anh Khoa thấy bất mãn, thương má, thương em, nhảy vào can gián.. Trong cơn say không tự chủ, ba anh thấy anh vào cản trở càng hung tợn hơn đánh túi buị vào người anh, nhưng vì có võ nên anh đở gạt được, nên ba anh càng tức giận hăng máu lên không kiềm chế được bản thân, tức khí xung lên chạy vào nhà bếp lấy dao ra đâm chém túi buị, vào người má anh và anh, vì sợ má anh bị thương nên anh luôn che chắn phía trước, nên anh lãnh nhiều nhát dao trí mạng và gục ngã dưới vũng máu, má anh chạy thoát ra được ngoài cửa tri hô lên, hàng xóm chạy tới cứu giúp, cảnh sát chạy tới can thiệp và bắt ba anh đi bỏ tù.

Anh Khoa là đứa con lớn nhất trong nhà, đở đần rất nhiều cho Má anh trong việc gánh hàng ra chợ bán hàng ngày và coi sóc các em khi má anh vắng mặt… nay anh chết đi là nổi niềm mất mát to lớn cho má anh. Anh đã hy sinh bản thân mình để cứu má anh, một niềm hy sinh dũng liệt, một gương can đảm của một người con chí hiếu , thật là cảm phục thay. 

Ba anh vào tù , sau khi tỉnh rượu thì hối hận vô cùng, nhưng mọi chuyện đã muộn rồi, bản thân bị tù, con trai ngoan đã chết, đàn con đói khổ nheo nhóc không ai chăm sóc…

Chúng tôi cùng nhau hùng tiền được chút đỉnh để giúp đở gia đình anh trong việc ma chay và qua cơn túng thiếu tạm thời. Tương lai gia đình anh thật là mịt mù không biết ra sao?...

Ngoài những chuyện người uống rượu về nhà đánh vợ con tôi thấy qua rất thường, tôi cũng đã từng thấy có người uống rượu xong đi về nhà bước ngang cây cầu khỉ ở miền quê trợt té ngả xuống mương chết luôn. Và cũng chính tôi đã thấy người uống rượu say nắm té ngã bên đường mặc cho kiến bò lên cắn nát mặt cũng không biết gì.

Rượu đã làm cho con người mất lý trí, rượu làm cho con người không thể kiềm chế bản thân mình, rượu đã khiến cho bao nhiêu người chết oan, rượu sẽ làm tiêu hao ngũ tạng lục phủ giết dần mòn bản thể con người. Và Rượu đã khiến cho bao nhiêu người nhà tan - cửa nát, ly tán, đoạn trường.

Do những kinh nghiệm từng trải và đã thấy qua, nên tôi thường khuyên các Việt Võ Đạo Sinh nên cố gắng rời xa rượu chè để tránh những nguy hại và những điều đáng tiếc xãy ra cho bản thân và gia đình.