LÁ RỤNG VỀ CỘI
Võ Sư CẩmBình




Một hạt giống đem đi trồng, vun phân, tưới nước, nó sẽ đâm chồi nẩy lộc, ra lá vươn vượt lên thành cây. Cây mỗi ngày một cao lớn, ra nhánh, ra cành xum xê, rồi nở hoa kết trái , trái sẽ có hột, người ta ăn rồi lại đem đi gieo giống trồng cây khác vì cây củ sẽ già, tàn úa đi, cứ thế theo dòng thời gian, biến dịch không ngừng…

Cây có ra nhánh, ra cành xum xê bao nhiêu cũng phải dính vào cây, nhánh, cành, lá mới xanh tươi, tốt được, nếu nhánh và cành bị chặt đứt lìa thì sẽ bị tàn ứa và chết đi, nhánh, cành, lá không thể sống một mình nếu không có thân cây đứng trụ đem nhựa sống lên cây đến cành, lá….Mỗi năm cứ độ thu về thì lá sẽ vàng úa đi và rợi rụng xuống đất do đó người ta mới có câu: Lá Rụng Về Cội.

Người Việt Nam chúng ta khi được sinh ra và lớn lên nơi nào thì thường quyến luyến nơi đó, xem nơi đó là chổ chôn nhau cắt rún, mặc dù vì hoàn cảnh vì công ăn việc làm bắt buộc phải đi xa, nhưng luôn nhớ về nguồn cội, hằng năm cũng vể thăm lại chốn quê xưa để nhìn những chòm cậy, nhìn ngọn cỏ, nhìn tất đất, cọng rau…Dù có tha phương cầu thực, dù có chết xa quê nhà, thì cũng nhắn con cháu đem nắm xương tàn về chôn nơi quê cũ. Đây gọi là: Lá Rụng Về Cội vì Tình nghĩa quê hương đậm đà đã khắc cốt ghi tâm vào trong lòng mỗi người dân Việt, không nơi nào đầm ấm, thân thương bằng nơi sanh ra mình, mặc dù cuộc sống nơi đó có khó khăn cực nhọc đến mấy thì cũng là nơi chúng ta cất tiếng khóc chào đời, có biết bao kỷ niệm vui buồn, khổ cực…

Trong gia đình có người vì hoàn cảnh đi làm ăn hoặc có gia đình xa…nhưng đến ngày GIỔ ngày TẾT cũng phải hướng gốc nhớ nguồn, trở về thăm viếng ông bà, cha me, bà con, bạn bè… mọi người trong gia tộc quay quần, xum họp, tất cả đều đốt hương tưởng niệm đến ông bà tổ tiên đã gây dựng ra gia tộc, sự nghiệp cho gia đình.

Môn phái VOVINAM VIỆT VÕ ĐẠO có Sáng Tổ Nguyễn Lộc là người đã sáng tạo ra môn võ độc đáo cho người Việt Nam và cho toàn thể nhân loại. Người đã ra đi, nhưng gương người vẫn lưu mãi với thời gian và không gian khi môn võ VOVINAM còn hiện diện trên quả đất nầy. 

Nhớ về công ơn sáng tổ, hằng năm các môn đồ hậu học khắp bốn phương trời tùy vào hoàn cảnh và điều kiện thuận tiện đều tổ chức lễ giổ Cố Võ Sư Sáng Tổ Nguyễn Lộc. Môn sinh mới cũng như cũ, đều hội tụ dưới chân dung Sáng Tổ, dưới lá Đạo Kỳ để đốt nén tâm hương tưởng niệm vị Sáng Tổ của môn phái đã qua đời, tất cả đều lắng lòng ngưỡng vọng và thầm nhắc nhở mình phải luôn noi gương Sáng Tổ dày công tập luyện, đem sức tài ra để phục vụ cho nhân loại - Tất cả dâng hiến năng lực cho đại nghĩa và cho dân tộc. 

Con kính cầu xin đức lượng Người
Ban ân soi đuốc khắp muôn nơi
Cho con, cho cả chư đồng đạo
Có điểm ÐỒNG QUY hướng cuộc đời

Thơ Trung Đạo

Mùa tưởng niệm năm nay: Khắp nơi ai ai cũng đều hướng về bàn thờ Tổ với những ước mơ xum họp, mong môn phái VOVINAM được đoàn tụ chung một mái ấm gia đình thân thương như tự thưở nào. Tất cả cùng hát vang những ca khúc VOVINAM, tất cả truyền niềm tin yêu và sức sống mãnh liệt cho nhau và tất cả nắm chặt tay nhau để đi tiếp con đường còn lại trong sứ vụ phát triễn và xây dựng thế hệ thanh niên VIỆT VÕ ĐẠO! 

TẤT CẢ ĐỒNG TÂM
TẤT CẢ TÂM ĐỒNG
TẤT CẢ CÙNG NHAU VỀ ĐÂY DƯỚI CHÂN NGƯỜI HỘI TỤ!!!