TÌNH NGHĨA ĐỒNG MÔN SỐ 4

NỮ VÕ SƯ TRỢ HUẤN PATRICIA

VVNNEWS


Cô Patricia Klein nhập môn Vovinam Việt Võ Đạo vào năm 1978, lúc 14 tuổi, Cô được thụ huấn với võ sư Trương Quang Tuấn. (hiện đang sinh hoạt tại Toulouse). Cô được mang hoàng đai vào năm 1982, năm 1990 và được vinh thăng hoàng đai III cấp vào năm 1993. 



Lớp võ của cô Patricia tại Reunion

Hiện nay cô đang sống tại đảo Reunion tại Pháp hành nghề dạy học, là một giáo sư trung học đệ nhất cấp. Ngoài việc dạy chữ cô còn có mở một lớp võ cho người lớn tại đây, lớp võ khoảng 20 người, cô bắt đầu bằng những người lớn để đào tạo một lực lượng cán bộ nồng cốt trước khi cô mở lớp võ rộng rãi cho các thanh thiếu niên tham gia tập luyện. Cô Patricia dáng người dong dỏng cao, tóc ngắn, nhanh nhẹn, hiền hoà, qua cách nói chuyện điềm đạm và chân thật. cô đã chiếm được cảm tình của những người đối diện sau khi tiếp xúc với cô.

Tham gia luyện tập Vovinam đến nay được 26 năm ròng rã, đã từng được tiếp xúc và sinh hoạt chung với rất nhiều người như võ sư Sudo Ruslan, võ sư Lê Tấn Minh, võ sư Trang Phước Đức…  đã về chiêm bái tổ đường vào năm 1990 được hân hạnh gặp võ sư chưởng môn, võ sư Sen…, được biết Vovinam là một môn phái rộng lớn có mặt khắp nơi trên thế giới, và là một tổ chức duy nhất có hệ thống chỉ đạo từ trên xuống dưới và tất cả mọi người đối xử với nhau như một đại gia đình, nên cô quyết định nghỉ dạy một năm để đi vòng quanh thế giới ghé thăm một số võ đường từ Mỹ Châu, đến Úc Châu để kết thêm tình thân hữu, học hỏi, trau đổi kinh nghiệm với các đồng môn. 

Cô đã tìm ra trang web Thư Viện Vovinam và lần theo trang web cô liên lạc với HLV. Chiều tại Canada và quyết định làm một chuyến du hành sang Bắc Mỹ để viếng thăm và tìm hiểu thêm về cách sinh hoạt và tập luyện của Phong Trào Mỹ Châu, Trạm dừng chân đầu tiên của cô là thành phố Brampton võ đường của huấn luyện viên cao cấp Trần Văn Chiều, nơi đây cô đã lưu lại 2 tuần, đã đàm đạo và tìm hiểu thêm về những tổ chức, sinh hoạt trong môn phái.

Sau đó qua sự giới thiệu của Huấn Luyện Viên Trần Chiều và võ sư Cẩm Bình cô đã đến thăm võ đường của võ sư Lương Thuận Vui, võ sư Vũ Đức Thọ, võ sư Lê Văn Tú tại tiểu bang Florida. Và tiếp đến là võ đường của võ sư Nguyển Tiến Hoá tại Dallas – Texas, cô đến Dallas ngay ngày lễ giổ cố võ sư Trần Huy Phong và lễ thay đai cho các tân Môn Sinh. 
Sau đó cô đến tiểu bang Utah để viếng thăm vài người bạn rồi sang Nam Cali đến võ đường võ sư Lê Văn Huy và Lê Văn Thịnh.

2 giờ chiều ngày chúa Nhật 15 tháng 1 năm 2005, nữ VSTH Patricia đã đến San Jose sau một chuyến hành trình bằng xe chạy dài suốt 6 tiếng đồng hồ từ Nam Cali lên thẳng lớp võ tại Santee Center, vừa đúng lúc lớp đang tập họp cho các em thi lên đại. Chưa từng gặp mặt chưa biết vóc dáng ra sao? Nhưng như có một thần giao cách cảm, võ sư Cẩm Bình đã nhận ra ngay, khi cô ta vừa bước vào phòng tập. Sau khi nghiêm lễ theo thể thức môn phái, võ sư Cẩm Bình và cô Patricia đã ôm chầm lấy nhau trong tình đồng môn thân thiết. Trước lớp võ, Võ sư Cẩm Bình đã trân trọng giới thiệu cô Patricia đến tất cả mọi người về tinh thần cầu tiến, qua việc bỏ ra một năm để du hành đi thăm viếng các nơi và học hỏi để rút tỉa thêm kinh nghiệm cho sinh hoạt Vovinam trong tương lai. Tất cả mọi người đều vổ tay khen ngợi và cảm phục tinh thần của cô.


Cô Patricia khởi động cho các môn sinh

 

Bài Hồ Điệp Phiến

Cô cũng nói lên vài lời cảm kích khi được đến thăm các lớp tập và được mọi người đón tiếp nồng nậu với những tình cảm chân thành mà cô chưa từng thấy qua trong những sinh hoạt hơn mấy chục năm qua. 

Để các môn sinh có dịp được học hỏi thêm những điều hay và mới lạ, Võ sư Cẩm Bình đã mời cô đứng lớp khởi động cho các em. Mổi người đều có cách khởi động và phương pháp giảng dạy khác nhau, mỗi dịp được gặp khách viếng là các môn sinh San Jose được trau dồi thêm kinh nghiệm. Sau phần khởi động, võ sư cẩm Bình chia ra 3 bàn giám khảo để chấm thi cho các em, Cô Patricia ngồi chung bàn chấm điểm kỹ thuật với võ sư Cẩm Bình. 


Ban Giám Khảo 

 
Đấu tự do 

Lưu niệm tại Santee.

 

 Ban Huấn Luyện Santee

Các em thi từ phần cơ bản kỹ thuật, song luyện đến Quyền, khảo hạch, nhảy công lực, đấu tự do.. cuộc thi kéo dài 4 tiếng đồng hồ, từ 3 giờ chiều đến 7 giờ tối mới chấm dứt.
Sau cuộc thi võ sư Cẩm Bình mời cô Patricia và ban huấn luyện về nhà đải một bửa ăn chay, thật là thích hợp khi cô Patricia cũng ăn chay trường hết một năm rồi. Những món chay đặc biệt cô chưa từng thấy qua, cô ăn rất ngon miệng . Ban huấn luyện vừa ăn, vừa nới chuyện tâm tình với cô để tìm hiểu thêm về những hoạt động của cô bên Âu Châu, và cũng để giải thích cho cô hiểu về những sinh hoạt của môn phái ở các nơi về tình nghĩa đồng môn của môn phái, mặc dầu chưa quen biết, chưa gặp nhau , nhưng vẫn xem như người một nhà vì Vovinam là một đại gia đình, trong đó các môn đổ thương yêu và kính trọng lẫn nhau, giúp đở cho nhau trong những lúc cần thiết, hướng dẫn cho nhau để cùng nhau tiến tới trên bước đường phụng sự cho dân tộc và nhân loại.

Cô Patricia gật đầu công nhận, có đi , có nghe, có nhìn thấy mới biết được tình người Việt Nam và cách cư xử của những đồng môn Vovinam Việt Võ Đạo. Cô rất vui và hài lòng về chuyến đi của cô khi tìm được những tình cảm chân chính và thắm thiết qua những nơi mà cô đặt chân đến từ Toronto, đến Florida, Dallas, Los Angeles và San Jose…




Tại Phố Tàu San Francisco



Golden Gate 

Thứ Hai nhân ngày lễ được nghỉ, võ sư Cẩm Bình và HLV Quốc Huy đưa cô lên San Francicso để viếng thăm Phố Tàu, nơi mà các du khách phương xa thường hay tới thăm viếng và mua vài món đồ kỷ niệm mỗi khi tới vùng vịnh. Sau đó chúng tôi đi thăm cầu Golden Gate, một cây cầu treo nổi tiếng có đầu tiên trên thế giới, bao nhiêu năm rồi chiếc cầu màu đỏ vẫn sừng sững, hiên ngang bắc ngang qua eo biển để nối với đất liền với những hang dây cáp treo cứng chắc chịu bao sức nặng của bao nhiêu chiếc xe qua lại hằng ngày, mặc dầu đã đi nhiều lần, nhưng lần nào đi ngang tôi cũng phải nhìn ngắm và thầm khen ngợi người đã thực hiện được cây cầu nầy, cô Patricia thích thú ngắm cây cầu, khi xe chạy ngang trên cầu, cô đã đưa mấy hình ra ngoài chụp lia lịa từng góc cạnh thiết kế của cây cầu. 

Khi qua khỏi cầu, chúng tôi quẹo vào khu vực view Point để đứng nhìn cảnh bao quát xung quanh cây cầu, đối diện bên kia là thành phố San Francisco với những toà nhà cao chót vót, xa xa bên trái là cảnh hòn đảo nhô lên giữa mặt biển, trên mặt biển nhiều chiếc bườm lướt gió theo từng lượn sóng nhấp nhô, vài chiếc bobo lướt sóng lượn vòng quanh eo biển và những chiếc tàu chở du khách đi dọc theo bờ biển, phía dưới bên cánh trái có chiếc cầu được cất dài ra để dành cho các mọi người tới câu cua và câu cá…..trời mờ mờ sương, cảnh vật lung linh huyền ảo, đẹp tuyệt vời tạo nên một cảm giác thần tiên. Chúng tôi cùng nhau đứng nhìn, ngắm và chụp nhiều tấm hình lưu niệm cho cô Patricia.
Theo lời hướng dẩn của huynh Tuấn bảo chúng tôi dẫn cô Patricia đi xem cây cổ thụ sống trên 500 năm, cách đó 25 cây số, chúng tôi chưa từng đi đến đó bao giờ nên đi lạc một quảng khá xa, cuối cùng trể giờ phải trở về San Jose để cho kịp lớp võ tập lúc 5 giờ chiều. 
Theo lời yêu cầu của cô Patricia muốn được tập bài Âm Dương Hồ Điệp Phiến, võ sư Cẩm Bình cũng muốn tặng cho cô món quà lưu niệm để nhớ tới San Jose nên đã không ngần ngại hướng dẫn cho cô. Dự định hướng dẫn cho cô bài Song Dao pháp nhưng không đủ thời gian, vì ngày phải đi làm và chiều về mới tập võ, tối thì các huấn luyện viên vây quanh nói chuyện, tâm sự, tình đồng thật thắm thiết không bút mực nào tả xiết, cô cảm động nói không ra lời, cô tiếc là đã không có dịp đến với nhau sớm hơn, và ở lại sinh hoạt lâu hơn, nhưng chúng tôi nói:

- Bây giờ cũng chưa có muộn! vì đời còn dài, chúng ta sẽ có ngày gặp lại. 

Cô đã ân cần mời chúng tôi, khi nào có dịp sang Âu Châu đến đảo Reunion để thăm viếng cô, cô sẽ lo cho ăn ở giống như San Jose đã lo cho cô. Chúng tôi hứa có dịp sẽ sang, nhưng khi nhìn lại bản đồ thì hởi ơi! đảo Reunion ở cách xa Pháp tới 10 tiếng đồng hồ bay, nằm bên phía biển Ấn Độ Dương.




Từ trái sang: 
Patrica, Ngọc Thủy, Cẩm Bình, Anh Tuấn, Ngô Tân, Quốc Huy, Thái Quang


Ủy viên võ đạo Nguyễn Anh Tuấn đã nồng nhiệt mời cô Patricia và ban huấn luyện tới viếng tư gia và đải một bửa ăn tối. Anh Tuấn là một nhiếp ảnh gia, nhưng cũng rất có hứng thứ về nấu ăn và nấu ăn rất tài giỏi nhờ đã thụ huấn qua nhiều lớp học nấu ăn, và đây là lần đầu tiên anh ta nấu những món chay để đải khách, anh phải tìm tòi trong sách vở, phải hỏi thêm vài người về những gia vị nấu… tài nấu ăn của anh ta thật đáng khâm phục, anh ta cho ăn theo kiểu pháp: mở màn khai mạc là bánh mì trét bơ, rồi đến sà lách, kế đến là súp đậu xanh, rồi đến món ý giống như la gu, còn màn chót đặc biệt là anh đã nấu được tàu hủ nước đường để đông đặc giống như ya ua. Mọi người ai cũng gật gù khen ngon và khen ngợi tài nấu anh của anh, và đề nghị anh nên bỏ nghề nhiếp ảnh gia để trở thành đầu bếp gia mở nhà hàng để cho mọi người hằng tuần đến thưởng thức tay nghề của anh.

Ban ngày khi võ sư Cẩm Bình đi làm, thì có Quốc Huy và Thiên Kim đưa cô đi mua sắm, ngắm cảnh phố Việt: Grand Century, phố Mỹ: Great Mall… của San Jose và đi thăm biển Half Moon Bay., chiều về tập võ, đêm nào sau giờ tập võ, chúng tôi cũng sinh hoạt tới khuya tình nghĩa đồng môn thật thân thương và nồng thắm nói hoài không hết chuyện. 



Lưu niệm với lớp võ Roosevelt

 

 Ban huấn luyện tại Roosevelt

Đêm cuối cùng,chúng tôi cùng nhau đến nhà hang chay Di Lặc để cô được thưởng thức thêm những món chay đặc biệt cho cô nhớ mãi về San Jose.

Theo lộ trình đã vạch sẳn, cô phải ra đi trong tiếc rẽ vì không được ở lại San Jose thêm nữa để tập luyện và sinh hoạt với anh em Vovinam , cô hẹn sang năm cô sẽ thu xếp thời gian để ở lại lâu hơn. Sáng sớm mọi người đều bận đi làm, Quốc Huy thay mặt anh em Vovinam đến tiển đưa cô đến nhà hàng Chay thêm một lần nữa để cô thưởng thức món bánh bao chay và đem theo dọc đường trên lộ trình xa dịu vợi xuống Nam Cali. Cô trở lại viếng thăm võ đường Canoga Park để tập luyện và lưu niệm theo lời mời của võ sư Lê Huy vì hôm trước cô ghé vôi vả không báo trước nên chưa kịp tiếp đón để tỏ tình đồng môn. 
Sau chuyến đi Nam Cali, cô sẽ đi Haiti, đến New Zeland và sau đó sang Úc Châu và cuối cùng là về Việt Nam để thăm viếng tổ đường và ở đó tập luyện một tháng trước khi trở vể Reunion để tiếp tục đi dạy học. Vovinam Việt Võ Đạo Mỹ Châu chúc cô thượng lộ bình an và gặt hái được tất cả những gì cô mơ ước, nhất là tìm kiếm được chân tình của người võ sĩ đạo chân chính, mong rằng tình nghĩa đồng môn sẽ tồn tại mãi mãi trong tim cô và trong tất cả những người mà cô đã gặp qua.


Thân ái!