VIẾT CHO NGƯỜI VỪA NẰM XUỐNG

HLV TRẦN VIỆT

VS. Cẩm Bình

 

 

HLV. Trần Việt mặc áo đỏ đứng đầu

Trong ngày diễn hành Xuân 2005

Sau khi tập võ cho lớp đặc biệt xong, về nhà đang ngồi đánh máy để gởi bản tin của các đồng môn đi khắp nơi, thì điện thoại reo vang: Reng,reng,reng….tôi nhấc ống nghe lên:- Hello.!
Đầu giây bên kia một giọng nữ vang lên:- Xin lổi cho tôi nói chuyện với cô Cẩm Bình.- Dạ Cẩm Bình đây ạ!- Chào cô, tôi là Shannon má củaVân Anh- Dạ chào chi,- Cô Bình ơi, tôi gọi để báo tin cho cô biết là anh Trần Việt trong lớp võ mình đã chết rồi!...Tôi giựt mình, hỏi lại?- Cái gì? tại sao lại chết?- Ảnh đi cấm trại mấy ngày nay, vừa ra khỏi trại là bị heart attach (bịnh tim). 

Tôi ngạc nhiên, không tin vào lổ tai mình, tôi không thể ngờ huynh Việt lại chết được…

Nhưng rồi sau đó HLV Ngô Tân lại điện thoại tiếp theo sau …cũng báo tin HLV Trần Việt đã chết và kể lại toàn bộ diễn tiến sự việc… bây giờ tôi không tin cũng không được… một niềm đau thương dâng lên, tôi đã không cầm được giọt lệ… khóc thương cho anh đã từ giả cỏi đời quá sớm và đột ngột. Lớp võ từ đây sẽ thiếu bóng dáng anh… sẽ không còn có anh đi theo để phụ giúp trong những buỗi lễ lộc và biểu diễn…Chiều nay lớp tập buồn thiu, lòng mọi người huấn luyện viên, môn sinh và phụ huynh  trỉu nặng và đau buồn vì sự mất mát to lớn nầy. Không ai ngờ và cũng thể thể ngờ sự việc lại xảy ra như vậy, anh ra đi không lời từ giả, tôi nghe hụt hẩng, chơi vơi, nổi niềm thương tiếc trào dâng…

 Anh là một cánh tay đắc lực cho tôi trong hơn một năm qua. Mỗi ngày đi làm tan sở là anh chạy về nhà chở mấy đứa con cùng nhau vào lớp để tập võ… anh tập rất siêng năng, mặc dầu đã lớn tuổi nhưng vẫn có sức mạnh và nhớ đòn nhiều lắm… anh đã thi từng cấp một từ tự vệ nhập môn lên đến hoàng đai I cấp, và đang chuẩn bị đòn thế để lên hoàng đai II cấp vào giổ tổ sang năm…

 HLV. Trần Việt bị nhiều bịnh lắm, nào là cao máu, bị đau bao tử rồi yếu tim, nhưng từ khi vào tập võ anh cảm thấy khoẻ mạnh hơn, và áp huyết đã giảm xuống. Vì thế anh siêng năng đi tập để người được khỏe mạnh và để giảm bớt bịnh tật, nhất là không còn cao máu nữa.

San Jose tập 6 ngày một tuần là anh đến đủ 6 ngày… mấy lúc sau nầy có lẽ công việc sở hơi nhiều nên hơi mệt anh chỉ tập 3 ngày một tuần.

Mỗi lần đến lớp là anh tiếp tạy dạy cho các môn sinh mới vào, dạy xong, tan lớp, thì anh cùng các huấn luyện viên khác ở lại thêm 15 phút để ôn luyện đòn thế và tập thêm đòn mới.  anh vừa tập xong bài Viên Phương Quyền đang dự định tập tiếp bài Kiếm vào tuần tới thì đã ra đi, …

Các em võ sinh do anh huấn luyện  rất  thích anh, vì anh nói năng rất nhỏ nhẹ và hoà ái, các em không chuyên tâm tập, anh chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo… ít khi nào anh phạt hay rầy la các em, cho nên các em rất yêu mến thầy Việt, mỗi khi anh vào trể hay vắng mặt  các em thường trông ngóng và hỏi thăm:

-         Thầy Việt đâu rồi cô?

Với anh luôn có nụ cười hiền hoà trên khuôn  mặt, ít khi quạo quọ cau có, nếu có bực mình hay khó chịu, hay không đồng ý việc gì, anh chỉ tới than thở và trình bày với tôi, Tất cả các huấn luyện viên và phụ huynh đều có cảm tình và kính mến anh.

 Mỗi  lần Vovinam có tổ chức lễ lộc gì hay đi biễu diễn, anh đều chở tất cả các con và vợ tới để phụ giúp với ban tổ chức, vợ anh rất hiền, mỗi lẩn tổ chức là chị giúp phần ẩm thực lo lắng chăm sóc chu đáo cho các môn sinh ăn uống no đủ để các em có sức biễu diễn.

2 vợ chồng cực khổ nhiều nhất là trong ngày Đại Hội Thi Đấu và Hội Diễn Võ Thuật vào tháng 7 năm 2005 tại San Jose, 2 vợ chồng thức đêm, thức hôm để lo ăn uống cho hàng trăm môn sinh trong mấy ngày liên tục cùng với gia đình anh Nghĩa và gia đình chị Shannon.

 Hôm thứ Sáu , HLV Trần Việt đã xin nghĩ tập để theo đoàn Hướng Đạo đi cấm trại 3 ngày, anh đi chơi rất vui vẽ, nhưng do sức khoẻ suy yếu từ trước nên tối thứ Bảy anh đã bị cơn suy tim làm anh đột quỵ giữa chừng. Nghe tin anh mất, mọi người  đều bàng hoàng xúc động và thương tiếc, ai cũng điện thoại và điện thư thăm hỏi về tình hình của anh, lý do tại sao lại chết?...

Mới ngày hôm trước võ sư Trang Phước Đức gởi điện thư sang thăm hỏi San Jose và có lời cám ơn huynh Trần Việt đã làm bài thơ rất hay và rất cảm động tặng cho Võ Sư Đức, bức thơ tôi chưa chuyển giao tới tay anh thì anh đã đột ngột từ trần…

Tin báo lên, Quản nhiệm võ đường Sài Sơn Toronto Hà Minh Cường đã không ngại đêm khuya điện thoại sang thăm hỏi và chia buồn, Huynh Cường cũng rất thích HLV Trần Việt qua những dòng thơ trao đổi trên Thư Viện Vovinam. Những bài thơ của anh làm rất hay và có ý nghĩa.. và anh làm cũng rất nhanh, thơ của anh tuôn chảy như dòng suối, lai láng như làn gió mát, người đọc cảm thấy một niềm thông cảm sâu xa…vừa cho ra đề là anh cảm hứng làm liền trong vòng 10 phút là có bài thơ. Anh là người đã thường xuyên đóng góp cho trang thơ của Thư Viện Vovinam được dồi dào và phong phú.  Những câu đố lịch sử dân tộc: 100 câu anh trả lời hết 100 câu không thiếu câu nào. San Jose đang định dàn dựng lại vỡ kịch thơ Ông Lộc Hộ của Chưởng Môn vào giổ tổ năm tới, để quay thành DVD, Anh đã nhận lời đóng một vai trong vỡ kịch , nhưng chưa thực hiện được anh đã vội bỏ ra đi.

Chúng tôi sẽ sưu tầm những bài thơ anh viết để đóng thành tập gởi tặng lại gia đình để làm kỷ niệm và lưu trử trong thư viện để nhớ đến một người huấn luyện viên tâm huyết đã đóng góp nhiều công sức cho môn phái nói chung và võ đường San Jose nói riêng.

Anh ra đi là một mất mát lớn lao cho Vovinam San Jose,,,anh ra đi nhưng tình anh sẽ mãi mãi lưu lại tại võ đường San Jose. Chúng tôi sẽ luôn nhớ về anh, xin Nguyện cầu hương hồn anh  sớm về nơi nước  Chúa..

HLV Trần Việt trong vai Ông Già Noel phát quà cho các môn sinh Vovinam