THƯ CHƯỞNG MÔN 20

ĐỨC XẢ KỶ


Các môn đệ thân mến,

Trong nghệ thuật lãnh đạo, chỉ huy đức tính quan trọng hàng đầu của người cán bộ là Đức Xả Kỷ. Con người thông thường hay vấp phải một trong những lầm lỗi lớn lao nhất là chỉ biết có mình, luôn nghĩ về mình, sống cho tham vọng và quyền lợi cá nhân hơn là sống cho người khác, cho tập thể.

Có đức xả kỷ (quên mình), người cán bộ VOVINAM VIỆT VÕ ĐẠO mới vượt thoát lên trên được những suy tính hơn thiệt, những lợi lộc riêng tư, để mà chung lo cho đời sống tập thể. Nếu người cán bộ chúng ta chỉ chăm lo thụ hưởng, tìm cách lập uy thế riêng cho cá nhân, không nghĩ tới quyền lợi chung, uy tín chung của những người cùng sát cánh làm việc với mình, thì chúng ta làm sao tạo được lòng tin yêu của thuộc cấp nói riêng, của mọi người nói chung.

Là những cán bộ VOVINAM VIỆT VÕ ĐẠO, đừng bao giờ chúng ta nghĩ rằng: Chỉ với tài năng và ý chí cá nhân, chúng ta đơn thương, độa mã làm việc cũng có thể thành công. Chúng ta thành công như thế để làm gì ? và có gì hứng thú ? Hơn nữa, dù là đơn thương độc mã tiến hành công việc, chúng ta vẫn, mặc nhiên khoác cái áo uy tín của tập thể đấy. Trên kinh nghiệm thực tế, một cá nhân dù tài năng xuất chúng, quyền uy cao vời cũng không tự tạo được một tương lai rực rỡ và một đời sống lý tưởng, nếu chưa muốn nói nhiều khi chính tài năng và quyền uy đó đã tách ra khỏi đời sống tập thễ và biến họ thành những con người biển lận, kiêu ngạo, hống hách.

Phẩm chất của người cán bộ VOVINAM VIỆT VÕ ĐẠO cũng không hẳn đơn thuần ở nơi học vấn uyên thâm mà phải được đặt trên căn bản tinh thần, tình cảm và hành động của họ đối với tập thể. Có những trường hợp, tuy không nhiều, những kẻ học thức uyên thâm, quyền uy tột đỉnh, tiền bạc dư dã, chỉ là phường biển lận, ngoan cố, nô lệ cho lòng tham dục vô bờ của họ. Họ ỷ vào những ưu thế đó để sống ích kỷ, chỉ lo vơ vét chứ không chịu xuất ra; hành động coi trọng quyền lợi cá nhân đã biến họ thành những kẻ lỗi thời, hũ lậu.

Đức xả kỷ đòi hỏi nơi người cán bộ VOVINAM VIỆT VÕ ĐẠO chúng ta một tinh thần quên mình, biết sống thuận thời, hướng đời sống tinh thần của mình theo người , sẵn sàng sống vì nguời, cho người và làm những điều người ước ao, mong muốn. Thích làm vui lòng người và tự gánh lấy phần trách nhiệm an ủi, giúp đỡ người, cũng như luôn luôn nhận phần thua thiệt về mình là đức sống của người cán bộ VOVINAM VIỆT VÕ ĐẠO. Chúng ta còn phải trả giá cái khôn bằng trăm , ngàn lần dại. Dĩ nhiên, cần dại đúng và khôn kịp thời.

Trong công tác, là người cán bộ VOVINAM VIỆT VÕ ĐẠO, chúng ta phảiỉ biết chọn cho mình một chỗ, một việc làm khó khăn,that lợi, bấp bênh để tránh sự tranh giành, kèn cựa. Nhưng sau đó,chúng ta sẽ dùng tài năng và sự quyết tâm biến chỗ và việc làm khó khăn, that lợi, bấp bênh đó thành dễ dàng màu mỡ, vững vàng. Có thế chúng ta mới được người trên nể vì, thuộc cấp tâm phục và sự thành công đó mới hoàn toàn vinh quang, hiển hách.

Tóm lại, dù đầy đủ tài trí, quyền uy và mưu lược song thiếu đức xả kỷ, vị tha, không biết nghĩ tới người, sống cho người thì cũng không sao thành công và hưởng lợi an lành trọn vẹn được. Đấy là chưa tới sự người thiếu đức xả kỷ sẽ dùng tất cả sở trường và ưu thế sẵn có của họ lấn át người khác để rồi gây ra một trường tranh đấu bi thảm và tự diệt. Chúng ta nghĩ sao?



 

..