NGẮM XUÂN


Qua tấm màn thưa thấy đời vạn ngõ
Một ô cửa đầy chất ngất xuân
Từng đọt , từng đọt tranh nhau thở
Gói cả lộc xuân trong ngõ sầu

Kia đôi giọt nắng vương rai rác
Này chút mầm hoa lỡ héo mau
Gió sao lướt thước trời se lạnh
Để thấy xuân về lòng vắng tanh..!


GẶP EM CHIỀU HẠ ĐỎ

( Tặng một người đã quên )

Gặp em giữa muôn chiều hạ đỏ
Nắng cháy bừng trên chiếc môi xinh
Lòng rực sáng mang phượng cài trên tóc
Anh ngẩn ngơ trông dáng thiên thần

Rồi chợt mắt mang tia nhìn vụng trộm
Rồi chợt môi mang khao khát hoa hồng
Tình mới lớn trôi trên nền thơ dại
tan học về buồn áo trắng phất phơ

Phượng ko đốt được triền môi mơn trớn
Hồng cũng ko trong đôi mắt em hiền
Bỗng gặp em bên lang thang chiều vắng
Mênh mông hồ là thơm ngát hương sen

Ko ai nói và cần chi phải nói
giữa lặng thinh nghe đôi tiếng giao lòng
hương sen ngát như chân tình bé nhỏ
khẽ nắm bàn tay ngắm sen hồng.

Từ đó anh về yêu hoa sen
Như yêu hạ đỏ dáng em gầy
Đêm giăng mắt lên nền trời thăm thẳm
Tựa chiếc lưng gầy hai đứa nhìn sao

Rồi ngày tháng mang đời anh xa xứ
Hạ cũng đi sen thời chết theo mùa
Còn một chút của sân trường kỷ niệm
Nhớ gặp em giữa hạ đỏ muôn chiều.....


GỬI LẠI EM MÙA THU !

(tặng một cô gái vovinam )

Mùa thu ở đâu để hè ôm nắng ?
lá trút chưa ...sao gió đổi màu ?
ngày trong ta !ôi ngày ngơ ngác
đêm trong hồn ta khóc miên man

Có cái tôi trong ai cựa quậy
kéo nhau về ...ngồi bên góc hồn đau
Trông đêm tối ....đi mời mùa thu đến
để lót giường êm ....ta chết đây !

Đời bây giờ chỉ một màu tối
Bên kia đời còn tối vậy không ?
Có còn mùa thu để bên thổn thức
hay như nàng ...rồi xé nát hồn ta ?

Về đi thu ơi ! Về để ta chết
về tiễn ta đi ...về khóc ta buồn
quá khứ gánh chi cho lòng thêm nặng
về đốt giùm người mảnh hồn đau

Anh gửi lại em chiếc hôn đánh cắp
trả lại anh đi trái tim lạc loài
Để anh chết còn được mang nhung nhớ
Công chúa là nàng , đao phủ là em !!!

Anh là kẻ đi đánh cắp trái tim
mà ở nơi em chưa có bao giờ
Nên khoảng không kia lấy tim anh thế
và mùa thu .....mang xác anh về

giờ anh đi để mùa thu ở lại
thu sẽ vàng để công chúa ...khẽ yêu
thu sẽ lén anh ....nhìn em lộng lẫy
Nghĩa là thu buồn cũng chết trong em !!!

ĐÔI KHI


Có đôi khi rơi buồn thật nhẹ
đêm một mình ngồi với bơ vơ
có cô đơn mới thấu được xa cách
có nồng nàn mới biết mình ngu ngơ

có đôi khi thấy lòng lạc lõng
như mơ hồ về giữa tinh không
có đôi khi bước về nhè nhẹ
sao vô cùng vội vã ...ta ơi !
rồi góc phòng ..có đêm mơ ..và gió
có lệ đêm rớt trên bóng ...hão huyền
có ta đâu ...hơn bao ngày ...hoảng hốt
bóng người tình ...chợt về giữa...đôi khi
Và.....
Cũng đôi khi...giật mình...tỉnh giấc
Thấy quanh mình là mộ chết tàn hoang
Thấy trong ta không như là cõi sống
Vì nữa hồn mình ..đã lạnh câm !
Thôi ...! khép mi yêu ....
Để những tịch liêu chết theo lòng
Để những " đôi khi" ...không còn nữa
Về cuối cuộc tình ...chết vậy thôi !!!!


Anh khóc lòng anh giữa chói chang
Giữa xuân , giữa nắng , giữa giao mùa
Yêu ai anh biết còn ai nữa ?
Ngoài đó xuân nằm quá ấm êm.....

Tựa cửa nhìn ra anh khẽ trông
Có không xuân đến ngự trong hồn
Kìa dăm bông cải cười xuân lạnh:
Một kẻ đa tình buồn ngắm xuân....

Minh Kha