Tôi có sai khi bỏ 1 người bạn như thế?
Tôi và T,cùng 1 người bạn nữa,wen nhau từ năm lớp 10.Chúng tôi bắt đầu thân nhau cách đó ko lâu.3 đứa đi đâu cũng có nhau.Có chiện bùn vui cũng kể nhau nghe.Tôi cứ tưởng T là người bạn thân đáng tin cậy,và chúng tôi sẽ thân nhau dài lâu.
Nhưng giờ,tôi và T ko nói chiện nữa.Ko ai có lỗi với ai.Chỉ là do tôi ko mún nói chiện với T nữa.Ko mún tâm sự bất cứ điều gì cho T nghe nữa.Vì tôi ko mún có một người bạn như thế.
Chiện cũng ko có gì.Nhưng có phải tôi đòi hỏi quá cao đối với 1 người bạn.Tôi cũng ko biết nữa.Tôi đâu cần gì nhiều.Chỉ cần 1 người chịu lắng nghe tâm sự mà thôi.Nhưng,T ko làm được.Tôi nhớ những lúc lại nhà người bạn kia chơi.Chúng tôi thường ngồi tâm sự với nhau nhiều chuyện.Và những lúc đó,tôi thường kể chiện cho 2 người bạn nghe.Nếu câu chiện tôi kể ko hay,tào lao đi nữa,thì T cũng ko nên làm lơ như thế.Đưa mắt nhìn chỗ khác.Tệ nhất là ,T thường hay xen vào,cắt ngang nửa chừng câu chiện,lời nói của tôi,= những câu chiện của T.Dù người bạn kia vẫn nghe tôi nói.Lúc đâu,tôi cũng ko để ý đến điều đó.Nhìu lần như thế,tôi rất mất hứng.Và rất buồn.Nhưng tôi ko trách T .
Nhưng,việc như thế cứ diễn ra nhìu lần,riết tôi nản.Ko mún nói gì với T.Thật sự tôi ko biết T vô ý hay cố ý nữa.
Dù là gì đi nữa,hiện tại,tôi ko còn nói chiện với T.Dù là bạn học cùng lớp,nhìu lần đụng mặt nhau,tôi cũng ko tỏ thái độ gì với T.Ko nói 1 chữ,dù đôi lúc ngồi chung ghế đá.Tôi k
biết phải làm sao để nói chiện với 1 người như vậy?Tôi ko biết mình làm vậy có đúng ko?Tôi biết,đến bây giờ,T cũng chưa biết lí do tôi ko nói chiện với T.Chỉ tôi,mẹ tôi và người bạn kia biết..