hồi xưa, hình như trước năm 1990, không có tên Võ Cổ Truyền, chỉ có Thiếu lâm, Nam quyền, Bình Định, Hồng gia quyền, Tây sơn, Long Hổ hội..v..v...rất đa dạng, phong phú nhiều chi nhiều phái, mỗi phái đều có bài quyền riêng, lợi hại của mình. Phái thì tung hoành cương mãnh, phái thì uyển chuyển hiểm hóc, phái lại chầm chậm vận công....rất phong phú. Võ cổ truyền chì là danh từ chung chỉ các môn võ truyền thống thịnh hành ở việt nam, phân biệt với các môn võ du nhập sau này như Thái cực đạo, Judo, Aikido...

Một hôm có tay lãnh đạo nào đó rãnh rỗi, đòi gom lại một cục ( để dễ quản lý) gọi chung là Võ Cổ Truyền (danh từ riêng), thống nhất chế ra hệ thống bài quyền chung chán như con gián. Các phái ấm ức nhưng phải theo vì mệnh lệnh hành chánh mà.

Trải qua thời gian, không thấy hiệu quả các phái lại từ từ chia ra nhưng cái tên võ cổ truyền tàn dư thì vẫn còn đấy, nhưng lại được hiểu theo nghĩa là danh từ chung.

Võ nào cũng có phần binh khí, nữ học Bình Định thì thích hợp vì uyển chuyển, nhu nhiều hơn cương.