Vu vơ

Vu vơ chiều lặng bay đi
Có ai ngơ ngẩn. Tìm gì ? Gió ơi!
Sao mà cứ đẩy mây trôi
Hình như tại nắng nụ cười mới duyên
Ồ không mưa giọt bên thềm
Tí ta tí tách xô nghiêng nét cười
Gió không cất nổi nên lời
Gửi hồn cho hạ bồi hồi xốn xang
Có lần hoa tím lang thang
Để cho phượng đỏ mênh mang tâm tình...

Bao giờ nỗi nhớ có hình ?
Ngàn năm vẫn cứ lặng thinh trong lòng
Làm sao giấu nổi ước mong
Nỗi niềm vương vấn, để lòng buồn thiu
Thời gian ngọn gió chắt chiu
Đẩy nghiêng mây đến một chiều đổ mưa
Làm sao quay lại ngày xưa
Mây ươm giòn nắng, gió đùa tan sương


Sưu tầm