THANH HÀ - LUÔN TẠO NÊN NHỮNG NÉT MỚI LẠ…



Thanh Hà là một nghệ sĩ luôn tạo cho mình một hình ảnh thật mới. Và những hình ảnh mới đó đã gây được một ấn tượng tốt đẹp nơi những người ái mộ cô từ nhiều năm nay. Với mái tóc dài vàng óng ả cùng những bô y phục thời trang hấp dẫn rất bắt mắt, Thanh Hà luôn gây được nhiều thích thú nơi khán thính giả của những chương trình có sự góp mặt của cô.

Trên phương diện nghề nghiệp, Thanh Hà cho biết từ vài năm nay, sau một thời gian họat động hơi có vẻ trì trệ vì quá bận rộn với sinh họat gia đình, nhiều thành công đã đến với cô. Ngoài một “new look” được chăm sóc kỹ lưỡng, giọng hát của cô đã già dặn hẳn lên.. Vừa được hỗ trợ của sự may mắn, với khả năng ca hát ngày càng nhuần nhuyễn của cô, Thanh Hà đã liên tiếp được mời đi lưu diễn khắp nơi, trong đó có những buổi trình diễn nhạc thính phòng là lãnh vực trước đó ít khi nào có mặt cô. Nhưng bây giờ, sự lôi cuốn về phương diện ngoại hình cũng như khả năng nghệ thuật nơi Thanh Hà có thể thích hợp với bất cứ môi trường trình diễn nào. Người nghệ sĩ mồ côi bố – một sĩ quan không quân Hoa Kỳ, tên Bill Williams, tử trận tại Chu Lai - từ khi mới được hơn 2 tuổi, với trên mười mấy năm đi hát và với một số tuổi còn trẻ hẳn sẽ còn tạo được nhiều bất ngờ khác…

Thanh Hà có quan niệm sống là rất thật với chính mình, không hề dấu diếm những điều mà người khác có thể cho là xấu hổ khi nói ra. Lúc mới đi hát cô chỉ được trả thù lao từ 150 đến 200 đô la, nhưng cô cho rằng:” mới đi hát mà được trả như vậy là mừng lắm rồi!”. Thanh Hà cũng không hề mang mặc cảm mình là một cô gái lai Mỹ, ngược lại còn rất hãnh diện vì có được mang hai giòng máu Mỹ-Việt trong người.

Thanh Hà tên thật là Trương Minh Hà, sinh và lớn lên ở Đà Nẵng. Cô còn một người em gái lai Mỹ khác, hiện còn ở Việt Nam, đã lập gia đình với một bác sĩ ở Đà Nẵng. Nhờ bản tính vui vẻ và cởi mở, Thanh Hà quen rất nhiều bạn trong thời gian còn ở thành phố nơi cô trưởng thành, trong đó có nhiều người lớn hơn cô nhiều tuổi. Cũng tại đây, cô quen với một ban nhạc gồm những nhạc sĩ giỏi, họ luôn khuyến khích cô nếu có cơ hội thì nên theo đuổi nghề ca sĩ một khi đã sang Mỹ, vì họ nhận ra được nơi cô một giọng hát khá. Cũng với giọng hát này, Thanh Hà đã tham gia một cách nhiệt tình vào các hoạt động văn nghệ ở học đường, từ lớp mẫu giáo ( trường Duy Nhất ),bậc tiểu học ( trường Bồ Đề ) cho đến hết bậc trung học ở trường Hùng Vương và cuối cùng là trường Trần Phú ( trường Sao Mai cũ ). Không những thế cô đã có dịp lên hát trên đài phát thanh Đà Nẵng cũng như được trường cử làm đại diện tham dự những cuộc thi đua về văn nghệ.

Sau khi học hết lớp 12 ban Văn Chương, Thanh Hà vào Sài Gòn năm 88 trước khi đi Mỹ năm 91. Sài Gòn là nơi vào mỗi dịp hè, cô vẫn mơ ước được vào thăm nhưng chưa có điều kiện thực hiện, ngoài một lần được vào thăm ông cậu ở đây trong vòng hai tuần. Và hai tuần lễ đó đã để lại nơi cô nhiều hình ảnh đẹp. Đáng lẽ cô tiếp tục vào Đại Học nhưng đúng vào thời gian này nhận được giấy tờ đi Mỹ ( nộp từ năm 82 ). Hơn nữa với chế độ mới, việc xét lý lịch để vào Đại Học rất khó khăn vì dựa trên tiêu chuẩn ưu tiên cho “gia đình cách mạng”. Trong khi bố cô là người Mỹ thì việc được nhận vào Đại Học khó có thể xẩy ra. Tại Sài Gòn, cô cư ngụ trên đường Nguyễn Hữu Cảnh thuộc Xóm Chùa, Tân Định và đã lợi dụng thời gian này để đi học Anh Văn để sau đó cùng với mẹ sang Mỹ. Thanh Hà cũng đã có một thời gian hát cho ca đoàn nhà thờ Tân Định mặc dù theo đạo Phật và cũng đã nhiều lần tham gia các hoạt động của chùa Tĩnh Hội khi còn ở Đà Nẵng. Trong thời gian 6 tháng ở Bataan (Philippines) để chờ sang Mỹ, Thanh Hà đã được tuyển đi dự thi hoa hậu. Lúc đó cô nghĩ rằng:” Bây giờ mình khổ quá đi, đi thi cho nó vui, hơn nữa còn được chở đi chơi…chở bằng xe khỏi phải đi bộ…ở đó đâu có được đi xe bao giờ đâu, đi xe thì mình phải trả tiền, mà em đâu có tiền để trả!”. Kết quả là Thanh Hà đã được thưởng 150 “đô-la”, có dịp thăm viếng thủ đô Manila và hát tại một night club ở đây với số tiền thù lao là 150 pesos ( khoảng gần US $ 20.00 )sau khi trình bày một nhạc phẩm bằng tiếng Phi, “do cô giáo ở trại phiên âm ra tiếng Việt Nam để hát như một con vẹt”, theo lời cô kể!

Thành phố Thanh Hà đặt chân tới lần đầu tiên ở Mỹ là Utica thuộc tiểu bang New York. 8 tháng sau cô dọn qua Atlanta ( tiểu bang Georgia ) và cư ngụ trong một năm rưỡi. Tại đây Thanh Hà đã từng đi làm tại các tiệm Mac Donald’s, hãng sản xuất “contact lenses”, hãng sản xuất hộp quẹt và mỗi cuối đi tuần hát tại vũ trường “Trúc Đào”. Cho đến một hôm vào năm 93, trung tâm Làng Văn ở California mời cô về cộng tác qua sự giới thiệu của Chế Linh, sau khi nam ca sĩ này trình diễn chung với cô tại Atlanta và Miami. Hiện nay cô cư ngụ tại thành phố Westminster, California.

Thanh Hà đã được nhắc tới trong quyển sách có tựa đề là “ Coming Home” do một tác giả người Mỹ ở New York viết về những người con lai Mỹ, trong đó cô được mô tả là một trong những cô gái lai Mỹ thành công nhất.

Thanh Hà từng cộng tác độc quyền cho trung tâm Thúy Nga một thời gian. Nhưng từ khá lâu nay cô đã trở thành một ca sĩ độc lập nên sinh họat của cô không còn bị gò bó, lệ thuộc vào trung tâm hợp tác. Với trung tâm Asia , Thanh Hà cũng từng nhiều lần xuất hiện trên những chương trình của trung tâm này.

Trong số những ca sĩ trẻ xuất hiện cách đây khoảng trên 10 năm, không ai có thể phủ nhận là Thanh Hà xứng đáng được coi là một trong những nữ ca sĩ nổi bật nhất. Và cho đến nay tiếng hát ấy vẫn là một tiếng hát gần gũi và quen thuộc với khán thính giả khắp nơi. Qua video cũng như qua những live shows. Với giọng hát và cách trang phục, Thanh Hà đã chiếm được trọn vẹn cảm tình của mọi ngườiũ. Đi lưu diễn ở bất cứ đâu cô cũng để lại nhiều kỷ niệm đẹp nơi những người yêu nhạc. Với một tính tình thật bình dị, một lối nói truyện thẳng thắn và không mầu mè, Thanh Hà đã ghi lại một hình ảnh đẹp đối với những người có dịp tiếp xúc với cô. Với sự thành công gặt hái được trong một thời gian mau lẹ từ lúc khởi đầu so với nhiều giọng ca khác, Thanh Hà vẫn tỏ ra nhũn nhặn để cho rằng đó chỉ là một sự may mắn với cô. Tuy nhiên để vun xới cho sự thành công đó, Thanh Hà đã dành rất nhiều thì giờ cho việc tập dượt và trau dồi thêm tài nghệ. Cô cũng luôn tỏ ra nhớ ơn những người đã dẫn dắt cô đến con đường nghệ thuật, những người đã đóng góp vào sự tạo dựng tên tuổi cho cô. Gần đây, Thanh Hà đãõ thành lập một trung tâm riêng lấy tên là Thanh Hà Productions vì nhận thấy đã đến lúc có khả năng điều hành và tổ chức. CD mới nhất của cô đã được tung ra trong năm 2007 với tựa đề “Ru Lòng Khờ Dại” do Thăng Long Music phát hành. Đây là một CD tâp hợp 10 ca khúc tình c ảm quen thuộc của nhiều nhạc sĩ nổi tiếng, rất thích hợp với tiếng hát của Thanh Hà như Tuấn Khanh, Trịnh Nam Sơn, Đức Huy, Khánh Băng, Nguyễn Ngọc Thạch, Bùi Anh Tuấn, vv…

Những lời tâm sự của Thanh Hà dưới đây sẽ giúp những người yêu mến cô tìm hiểu thêm về quan niệm tình cảm và nghề nghiệp của người nữ ca sĩ có tính tình cởi mở này…

Trải qua những thăng trầm, có ân hận điều gì hay vẫn thấy yêu đời?

- “Em chưa hề biết hối hận một điều gì hết, kể từ khi em bước vào nghề ca hát. Em biết trước kia có nhiều điều em làm sai hoặc có những câu nói em làm phật lòng người ta. Nhưng nếu có cơ hội để xin lỗi thì em sẽ nói. Nhưng bây giờ lâu quá rồi em nghĩ người ta cũng quên để bỏ qua. Cũng như những người nào làm em buồn, em đâu còn nhớ đâu. Nhưng nếu nói em có hối hận về những gì em đã làm thì chưa bao giờ em hối hận”

*. Trong cuộc đời nghệ sĩ, cảm thấy vui hay buồn?

- ” Em nhìn sự việc khác với người khác, mà người khác nhìn sự việc lại khác em. Em thấy vui buồn lẫn lộn. Nhưng cái vui đó thì để lại trong em ngắn hơn là cái buồn”

*. Nghĩ sao khi người ta thường nói về sự bạc bẽo mà giới nghệ sĩ thường gặp phải?

- “ Không phải chỉ có giới nghệ sĩ không mà thôi. Mình nói về khía cạnh khác đi, cái nào nó cũng có cái bề mặt và bề trái của nó…Thí dụ người ta nói là ca sĩ nổi lên một thời xong rồi xuống rồi bị người ta quên lãng hết. Nhưng mà người ta quên một điều là những người đi làm ở hãng ở sở cũng vậy thôi. Được 10 năm hay 8 năm, đùng một cái chủ cho “lay off”, nói “sorry, I don’t need you anymore” thì cũng chịu thôi…Cũng giống như tụi em vậy đo! Vì những người đi làm ở hãng xưởng đó không nổi tiếng nên không ai biết hết! Còn tụi em “famous”, tụi em như cái “spotlight”, chớp chớp lóe lóe cho nên người ta biết thì người ta nói cuộc đời này nó bạc bẽo, cái cuộc đời nghệ sĩ nó bạc..vậy thôi!”.

*. Có quan trọng trong vấn đề mất hay còn trong cuộc sống?

- ”Cái gì nó đến thì em nhận, em đón, em quí, em giữ. Nó đi, nó tuột mất thì thôi. Tại vì mình có thì mình che chở, mình giữ nó, mà nó vẫn không muốn ở với mình thì “nothing I can do”, em không làm được gì hết..Vậy thì mình sống phè phè đi chứ, bây giờ mình cứ lo lắng thì mình sẽ già đi mất!”

*. Như vậy, cái gì mất đi thì cho mất luôn, không luyến tiếc ?

- “ Không ! níu kéo mà làm gì, nhất là tình cảm. Em là không có níu kéo rồi đó !ù”

*. Sinh hoạt hàng ngày ra sao?

- “ Bất thường lắm! Như anh biết, bây giờ thì tình trạng nó khác rồi, giờ băng đĩa đâu có bán được như hồi trước nữa nên các trung tâm đâu có dám mời ca sĩ thu thanh. Ca sĩ bây giờ tự làm băng cho mình là chính. Em tự làm trung tâm của em. Ban ngày rảnh em đi bộ, rồi em nấu cơm, chơi với con. Tối đến bạn bè rảnh thì “get together” lại ăn uống với nhau. Cuối tuần thì đi hát…

*. Biết nấu nướng chứ?

- ” Đó là một trong những “hobby” của em , em mà bỏ thì em buồn chết. Em nấu món ăn cơm cũng có, món ăn chơi cũng có, món nhậu thì em không biết nhiều, một vài món à! Đi hát chung với các ca sĩ, em thường hỏi và được chỉ làm những món khác nhau, như được chị Hương Lan chỉ chẳng hạn. Rồi em đi show gặp chỗ này chỗ kia, người ta ăn uống nấu nướg rồi chỉ cho em”

*. Có đi tới cùng về nghề nghiệp?

- “Tới cùng!không bao giờ bỏ. Như thời gian em nghỉ hơn hai năm, em đâu có nói là em bỏ hát đâu. Em nghỉ hai năm, em muốn chết! Nhớ cái sân khấu, nhớ cái ánh đèn, nhớ khán giả của mình nữa.Trong khi người ta thương mình, người ta còn thương mình quá nhiều..”

*. Có nhận thấy may mắn trên phương diện nghề nghiệp ?

- “Em thấy là em may mắn lắm…Em sinh sống bằng nghề ca hát là bằng tiền của những người khán giả của em, họ mua CD của em, đi mua vé coi em hát mà! Đó là những người “support” em. Em có cái xe em chạy hoặc có cái nhà mướn em ở là bằng tiền của người ta “support” em mà! Em phải :care” chứ !,. Em mắc nợ người ta, em trả nợ người ta bằng cách em bước lên sân khấu thì em phải đàng hoàng và phải có cuộc sống đàng hoàng nữa. Mặc dầu bây giờ em ly dị, em không ở với chồng em đi nữa. Dĩ nhiên em không làm được một người “perfect”, ai mà làm nổi ! Nhưng mình phải cố gắng mình sống cho OK. Nghĩa là đừng có sa đọa, đừng có bị mang tiếng chuyện này chuyện nọ, đừng có khùng khùng điên điên làm tầm bậy tầm bạ, ù. Vì dù sao em còn có đứa con em phải dậy nữa”

Trong một ngày không xa, Thanh Hà cho biết sẽ thực hiện cho riêng mình một chương trình video để đánh dấu cho cuộc đời ca hát của mình. Trong khi đó cô cũng mong muốn bé Isabelle Quỳnh Tiên, năm nay 9 tuổi, sau này sẽ nối gót cô trên con đường ca nhạc vì “ khi mình già, ngồi trên ghế nghe con gái mình hát trong những chương trình video ca nhạc, thật không còn gì hạnh phúc bằng “ . Thanh Hà ao ước sẽ có thêm một con trai vì đối với cô, con cái là nguồn hạnh phúc nhất đời vì cho đó “ụ là một cái “signature của mình. Một ngày nào đó mình mất đi – có thể là ngày mai – thì ít ra mình cũng còn để lại cái gì của mình, đó là đứa con “

TRƯỜNG KỲ

kyvu@hotmail.com