"Thành công chưa đến" ở đây có nghĩa là bạn chưa đậu kì thi tuyển sinh Đại học.

Khi "thành công chưa đến", việc bạn phải làm vào lúc đó chính là:

- Đừng bao giờ so sánh khả năng của mình với người khác bằng những suy nghĩ đại loại như: "Mình cũng học điên cuồng như họ, nắm vững lý thuyết như họ, thế sao kết quả mình thê thảm thế này! Thằng X, nhỏ Y hàng xóm vào Đại học, ba mẹ tụi nó đi khoe um sùm, còn mình, chắc ba mẹ mắng mình trối chết...". Mỗi con người khi sinh ra, không ai giống ai hoàn toàn cả, ngay cả về khả năng và sự may mắn. Chí ít, bạn cũng đã cố gắng hết sức mình rồi, và ba mẹ bạn đã công nhận sự nỗ lực của bạn

- Vượt qua nỗi tự ái để xem đi xem lại những lỗi sai của mình, để bạn không bao giờ mắc phải nữa.

- Bỏ qua sự ích kỉ của bản thân, chia vui cùng những bạn đã đậu. Bởi khi biết bạn chưa đậu, họ cũng hơi ngần ngại khi bộc lộ niềm hạnh phúc của mình, vì họ sợ bạn tủi thân. Nhưng nếu bạn lạc quan lên thì mọi người sẽ khâm phục bạn hơn. Chọn hướng tích cực sẽ giải quyết được vấn đề ổn thỏa, bạn nhỉ?

- Dù sao thì cũng trải qua kì thi đầy cam go, thử thách rồi, bây giờ bạn cần "refresh" lại chính mình, để mới lạ hơn. Chẳng hạn như đăng kí học múa, học đàn, học nhảy, hoặc bồi dưỡng thêm cho năng khiếu của mình, bạn sẽ dần lấy lại được "phong độ".

- Thử đi du lịch đến một vùng nông thôn lộng gió xem sao! Hòa mình với thiên nhiên, bạn sẽ cảm thấy yêu cuộc sống hơn rất nhiều. Bởi bạn hiểu, còn biết bao điều kì lạ đang cần bạn khám phá thêm, chẳng dại dột gì mà hành động nông nổi bằng cách "đi bụi" hoặc "từ giã cuộc đời", phải không nè!

- Không cần đi đâu xa, bạn có thể học cách trải nghiệm qua những trang sách. Những cuốn sách như: "Hạt giống tâm hồn", "Phút nhìn lại mình", "Bí quyết thành công trong cuộc sống"...sẽ làm bạn cảm thấy khá hơn rất nhiều, thậm chí lạc quan hơn nữa...

- Xem kìa, khá nhiều sĩ tử cũng bị "trì hoãn" thành công như bạn, nhưng họ cũng đâu có ủ rũ, ê chề như bạn đâu nè! Biết đâu sau lần thử thách này, bạn sẽ thành công hơn vì đã "ẵm gọn" một bài học vô giá: Bài học về cách chấp nhận.

- Tự tin lên nào! Bạn còn nhiều lĩnh vực thông thạo mà những "mọt sách" chưa chắc có. Bạn đánh đàn guitar khá "ngọt", chơi bóng rổ thật cừ, và rành về các phần mềm lắm cơ mà! Rất đáng tự hào đấy nhé!

- Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi để "tự thưởng" cho mình, sao bạn không bắt tay vào kinh doanh-niềm đam mê của bạn? Đừng sợ lỗ vốn, cũng không nên sợ phá sản, cái chính là bạn đã tạo được một "đòn bẩy" để đưa khả năng của mình lên cao. Kiến thức ở trường lớp sẽ chẳng bao giờ bằng kiến thức thu lượm được từ trải nghiệm.

- Dọn dẹp sách vở cũ. Mượn bạn bè thêm tài liệu và tìm một lớp ôn luyện để chuẩn bị thi vào năm sau nếu như bạn vẫn còn khao khát được đặt chân đến trường Đại học mà mình mơ ước.

- Nếu đậu Cao đẳng, bạn nên học. Học Cao đẳng có thể liên thông lên Đại học cơ mà! Hơn nữa, việc học lại thoải mái hơn. Đừng vì sĩ diện mà "chê" Cao đẳng bạn ạ! Không chừng về sau, muốn vô cũng rất khó đấy!

- Nếu chỉ ngồi buồn, thì bạn cũng không giải quyết được gì, sự việc càng trở nên tồi tệ, chi bằng làm những việc có ích để mang lại hạnh phúc cho người khác, bạn sẽ thấy lòng thanh thản hơn.

Đại học không phải là con đường duy nhất. Hầu như các nhà bác học thời xưa, các doanh nhân, những triệu phú, tỉ phú đã từng "giữa đường gãy gánh" trong việc học. Nhưng bằng niềm đam mê, cuối cùng họ cũng thành công. Không phải ai đậu Đại học sau này cũng thành đạt. Đó chỉ là 1%, 99% còn lại là do sự cố gắng. Vì thế, chẳng việc gì phải sầu cả, bạn nhỉ?

post: kienbinh_hbu