Biết không anh

Biết không anh từ buổi biệt ly rồi
Đèn khuya hiu hắt bóng đơn côi
Chập chờn thổn thức trong cơn mộng
Bướm lạc rừng hoa, khuất núi đồi.
Xuân xanh gói trọn vết thương lòng
Tâm tư nghèn nghẹn nỗi chờ mong
Lệ mãi lăn tròn trang nhật ký
Buồng tin khép cửa đợi tan bồng.
Còn đâu những buổi cạnh bên nhau
Xao xuyến hồn thơ mối duyên đầu
Còn đâu những buổi chiều tan học
Lối nhỏ bâng khuâng bước chân dồn.


Còn đâu những buổi sáng tinh sương
Dối mẹ rằng con phải đến trường
Còn đâu những buổi vui hò hẹn
Như đàn chim nhỏ hót trên nương.

Kỷ niệm năm nào vẫn còn đây
Lối xưa phượng đỏ rực màu mây
Sao lòng em bỗng trơ trọi quá
Như đá vọng phu đợi tin chồng.


Cảnh cũ xa xăm bỗng hiện về
Giữa lòng đất mẹ bóng trăng quê
Êm êm gió thoảng rung làn tóc
Sắc son khắc dạ một câu thề.


Biết không anh từ buổi biệt ly rồi
Đèn khuya hiu hắt bóng đơn côi
Gởi hồn theo gió về phương ấy
Có thấu hay chăng hỡi bạn đời?


<< Sưu Tầm >>

************************************************** ***************************************
Tình Anh Và Em

Mây xa lắm cánh diều không nối tới
Mặt trời xa lắm ngọn đồi nghiêng nửa buổi
Trăng cao lắm biển ngàn ngơ ngẩn gọi
Em tự hỏi: “anh là ai xa thế?”

Gió chở mây nối cánh diều bay phấp phới
Buổi chiều về núi ngả người đón hoàng hôn
Đêm thanh bình trăng nằm trên ngọn sóng
Anh bảo rằng: “tình ta thế em ơi”.

Anh là thế, bao giờ anh đến vội
Đón hoàng hôn khi ngày mới bình minh
Dẫu ngày mai mặt trời không mọc nữa
Thì đêm nay trăng vẫn sáng hiền hòa.

Sưu Tầm