Tháng này đã là tháng 10 rồi nhỉ......

dạo nầy tối nào cũng mưa..... mưa suốt.......
khuya nào mình cũng ngồi bên cái máy suốt đêm..... ngồi đây nghe mưa rĩ rả , cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng...... tiếng mưa như ru ta từng nhịp dịu êm.....trong cái màng đêm thế nầy chỉ còn tiếng mưa và tối tâm.
những lúc nầy đây tôi lại ngẩm nghĩ ...... tôi nhìn lại cuộc đời mình..... và tôi chợt nhận ra rằng
cả cuộc đời tôi không có gì là mãi mãi cả...... tất cả những gì xung quanh tôi mau có được rồi cũng chống mất đi dể dàng.....
ôi cuộc đời...... lên xuống mấy hồi... có lúc cao vút , ngất ngưỡng nhìn lên chả thấy ai dưới chân mình...... rồi cũng tuột xuống tận cùng lúc nầy nhìn lên đã thấy mọi người đi quá xa với ta rồi....
giờ nhìn lại ta chẳng là gì cả..... không = 1 ai .

cuộc sống thì thay đổi không ngừng ta thì tuột mãi ........biết đâu là bên dừng...... biết đâu là nơi chắc chắn cho cuộc đời mình, biết nơi đâu cho ta như ngày xưa , biết đâu mà mãi mãi chứ !

Tôi với cái thời gian này...... tôi được định nghĩa là những gì tôi có được ......... vậy thì những thứ ấy mất đi thì tôi cũng không còn là tôi sao......!!

tôi là người tên này , tôi có chiếc xe đẹp nầy.... tôi có nhiều tiền , tôi đẹp trai hay tôi có chức quyền và tôi quen với người này.........

thế những thứ tôi đó mất đi thì tôi có còn là tôi mà thời gian nhìn nhận hay không...... hay tôi đã trở thành một con người khác và thấp bé hơn chăng ?!

hay tôi đơn giản chỉ là cái tên này thôi.......

dù biết rằng những thứ ấy có được rồi cũng sẽ mất đi ...... vậy mà tôi vẩn cứ chạy theo nó.
biết trước mắt là bờ bực sao ta vẩn chạy !!....... hay ta đang bị một thứ gì đó phù phiếm ta mất rồi !
ta không phải là ta ...... ta không thể tự chủ bản thân mình được hay sao...!!!!!!!!!

Trần Hữu Hậu
Vovinam Công Viên An Hòa Kiên Giang