Ba đường trung tuyến đồng quy
Hai ta không hiểu lẽ gì, lại xa ?
Khó như bài toán phécma
Em làm anh chẳng tìm ra nổi mình !

Chia ba một góc tội tình
Xin em đừng xẻ trái tim dại khờ
Đường thẳng thì mỏng như tơ
Tình ta nhiều lúc lại như kén tằm

Đường tròn nhìn rõ hơn trăng
Nhìn em chẳng thấy, vẫn nằm trong mây ?
Trục kia bao số lấp đầy
Giữa hai ta chỉ mưa bay kín trời …

Ơ le cầu bắc bẩy nơi
Anh xin một chiếc đừng rơi giữa lòng !
Điểm dừng làm đẹp đường cong
Em xa anh liệu có còn nhớ anh ?

Hàm kia đồng biến rất nhanh
Bên anh vò võ bao canh đợi đò …
Góc kia có mấy độ đo
Tình yêu ai dễ mà dò nông sâu

Lang thang bài toán ba mầu
Trong anh tím mãi một câu giã từ
Số ảo mà vẫn thực ư ?
Nhìn ra cứ ngỡ em vừa thoáng qua …

Xoay tròn rubíc trong ta
Tình yêu chưa biết hiện ra mặt nào ?
ST