Hẻm… “nữ quái”

LTS: Những mảnh đời cùng khổ và băng hoại đạo đức trở nên ngày càng nhiều trong các đô thị Việt Nam mà câu chuyện dưới đây là một trong những chuyện không lạ ở Sài Gòn qua cái nhìn của báo Nhà Báo và Công Luận. Tuổi trẻ lớn lên trong môi trường “nhiễm độc và băng hoại đạo đức như thế” thì làm sao mà thành người tốt sau này?

Hẻm số 6, đường Bùi Thị Xuân (P.2 Q. Tân Bình)- con hẻm dài chưa đầy trăm mét và chỉ có 2 cái ngách ngắn ngủn - nhưng lại là một nỗi ám ảnh với người dân nơi đây. Ám ảnh bởi hiện diện tại con hẻm này không chỉ vô số tệ nạn mà còn là hơn chục… nữ quái.

Lắm chiêu, nhiều gương mặt

Theo các cư dân ở đây, số “nữ quái” hiện tại là 13, kẻ trong tù, kẻ lang thang đó đây giữa chốn… giang hồ, kẻ được tại ngoại vì con nhỏ dưới 36 tháng tuổi thì tiếp tục đẻ sòn sòn, kéo dài thời gian ở nhà để khỏi… vào trại giam, cũng có kẻ đang vật vờ với căn bệnh thế kỷ.

Bà H., mẹ của Đ.T.S (một nhân vật "cộm cán" trong hẻm) được biết đến với một “chiêu độc” là dùng trẻ con đi giao hàng trắng. Ngôi nhà nhỏ của bà ta có một cái cầu thang nhỏ thông lên mái tôn, nếu bị cơ quan chức năng phát hiện, lập tức bà nhảy lên mái tôn để thoát hiểm. Nhưng “đi đêm cũng có ngày gặp ma”, 3 lần bà H. phải ngồi tù.

Với những “quái chiêu” trên, con dâu của bà, Thị M (vợ sau của S) - tiếp tục sử dụng con và cả cháu mình từ khi chúng còn bé tẹo thành những “chân chạy” đắc lực. Hậu quả là 2 đứa cháu nội của bà H. lớn lên cũng “nối gót” bà nội, lại tiếp tục vào tù. Tháng 4/2008, CA P.2 đã kịp thời giải cứu cho 2 đứa cháu ngoại của bà H (đứa 4 tuổi, đứa 5 tuổi) khi cô con dâu trên tiếp tục dùng chiêu cũ bắt các cháu đi giao hàng.

Cách đây mấy hôm, Trần Thị T.– nữ quái cao tuổi nhất hẻm vừa được mãn hạn tù, CA dẫn xuống khỏi xe bước xiêu vẹo vào hẻm. Ngoài 80 tuổi, "thành tích" của mụ này là dành đa phần số tuổi đời của mình để ở…trại. Vóc gầy khô, đôi mắt chảo chớp, bước chân nhanh nhẹn, thoắt ẩn thoắt hiện. “Chiêu” của mụ khá “cổ điển” nhưng thật tinh nhạy: những gói ma túy nhỏ kẹp vào tóc, rồi cứ thế lang thang khắp hẻm…

“Đàn em” của mụ là Nguyễn Thị L. (còn gọi L. già), tuổi đời cũng suýt soát mụ T. Sự nổi tiếng của L. từ trước giải phóng với một nhan sắc cũng khá mặn mà, quậy tưng bừng ở những điểm vui chơi giải trí một thuở để buôn hương bán phấn. Về già, L. chứng tỏ sự “bền bỉ nghề nghiệp” của mình bằng việc đi… dắt mối!

Cái “ưu thế” của L. là sử dụng tuổi tác để hành nghề, dẫn mối bằng cách “xin đi nhờ xe” ra chợ mua thức ăn nhưng thực tế là đi… dắt hàng.

Ở cái tuổi “xưa nay hiếm”, mụ từng gây sốc cho cả khách bộ hành ở đường Lê Văn Sỹ là… tụt hẳn quần để gây khó cho anh em công an khi làm nhiệm vụ. Những lần bị gọi lên trụ sở công an, cái giọng chua chua, lanh lảnh của L. đến thiên lôi cũng phải nhức đầu.

Cơn bão ma túy tràn qua gia đình của Trần Thị M.L (hay còn gọi là L. nữ tặc) cuốn đi cuộc đời 3 chị em gái của L. bằng căn bệnh thế kỷ. Hiện 1 người em của L. đã chết, 2 kẻ đang ở tù là L. và chị gái. L. khét tiếng giang hồ lì lợm. Khi biết mình mang mầm bệnh, L. sử dụng luôn cả điều đó để dọa dẫm những người phòng chống tệ nạn.

Có lần ông khu phố trưởng cũ vào khuyên can đã bị thị vác kim tiêm đuổi cùng phường, may mà ông được một người khách đi đường tốt bụng… cứu giúp. Chị em ruột P. “đại bàng” Nguyễn Hoàng P.) và Đ. “sún” (Nguyễn Hoàng Anh Đ.) cũng “lập thành tích” chẳng kém đám nữ tặc khi, P. đang lãnh án 20 năm tù (ngồi tù lần 2) và Đ. với 7 năm. Buồn con, mẹ của 2 nữ quái này đã hai lần tự tử nhưng con vẫn ngựa quen đường cũ.

Cái “quái” của Đ. là kéo dài thời gian tại ngoại bằng việc…đẻ! Năm 2005, với mức án 7 năm nhưng Đ. được tại ngoại vì đứa con thứ 6 mới 3 tháng tuổi. Sau 3 năm, Đ đã “kịp thời” đẻ thêm 2 đứa và giờ thì bụng lại lùm lùm để chuẩn bị cho ra đời đứa con thứ…9. Trong căn nhà tầm 10m2, mẹ con chen chúc, khóc cười la hét. Đ. Cười hề hề: “Cứ đẻ đã, đến đâu thì đến!”

Để xóa một cái tên đau!

Ông Dương Văn Hòa, tổ trưởng tổ 57, khu phố 4-nơi có hẻm nữ quái giọng buồn buồn: “Mấy chục năm rồi, những cái tên như “hẻm ma túy”, “hẻm nữ quái” vẫn chưa xóa được, những người dân lương thiện ở hẻm này thấy đau lắm”.

Ông Hòa cũng cho biết, hiện còn 11 hộ trong hẻm dính đến ma túy và một số tệ nạn khác, trong đó có những gia đình ba thế hệ trượt dài trên con đường tội lỗi. Đây là con hẻm mà lực lượng CA dường như luân phiên nhau trực gác bao nhiêu năm qua. Để tạm yên lắng như hiện nay, anh em công an đã mất ăn mất ngủ, không ngại những hiểm nguy để tiến tới việc xóa sạch tệ nạn.

Chính quyền địa phương xác định, để lại tiếng xấu đến hôm nay ở hẻm này, phần lớn là do thất học. Khó đâu gỡ đấy, địa phương cũng tạo điều kiện cho chị em đi học nghề như may mặc, đầu bếp, làm đồ thủ công nhưng vì tai tiếng của các “nữ quái” nên dù được đào tạo nghề sau khi ra trại, không ai dám nhận những chị em này vào làm việc. Cũng có những chị em đi làm nhưng rồi phải nghỉ vì những định kiến. Gặp người tốt và biết cảm thông thì có “nữ quái” lại hiền lành chăm chỉ thành người có ích, nhưng đa phần là bế tắc, rồi tái phạm.

Để có một kết thúc phải bắt đầu từ những đứa trẻ, cũng là một câu hỏi đau đáu với những người có trách nhiệm. Ông Phạm Công Nghĩa, Trưởng CA P. 12 cho biết: "Hầu hết những đứa trẻ trong hẻm đều được chúng tôi xin học bổng hàng năm cho các cháu đi học đến nơi đến chốn”.

Một niềm hy vọng cho con hẻm này, là gần 20 đứa trẻ đang độ tuổi cắp sách (con cháu của các nữ quái), hiện giờ là những học sinh khá, giỏi, và đều có những ước mơ vượt qua quá khứ buồn đau mà thế hệ ông bà cha anh để lại. Gia đình “nữ tặc” L. chẳng hạn, còn một đứa trẻ côi cút nhưng hiện nay học rất khá. 3 đứa con của Hùng “lai” học rất giỏi và rất ngoan ngoãn. Nhờ sự quan tâm ấy mà Hùng đã từ bỏ ma túy để vì con, vì xã hội. Sắp tới, Hùng được CA phường xin việc làm tại một công ty bảo vệ.

Hy vọng một ngày không xa, những cái tên đau kia sẽ vĩnh viễn ngủ yên trong quá khứ khi những nụ mầm mới trỗi dậy đổi đời.

Theo Nhà báo & Công luận