hà nội trong em tôi

Bài thơ này tôi viết cho em
Người con gái yêu Hà Nội nhiều hơn anh… như thế
Hà Nội - Tình yêu, với em là những bản thiết kế
Những tấm ảnh chụp vội vàng, những đèn đỏ, những đam mê…

Hà Nội của em là nỗi nhớ lúc đêm khuya
Em nói với tôi - “em tìm người yêu qua trang google trên net” (!)
Tôi cười phá lên, em nói - ơ hay, thật đấy
Để mỗi đêm về, ôm nỗi nhớ… người ta…

Tôi viết những dòng này em đang đâu đó rất xa
Giấc ngủ bù cho đêm qua, có làm em buồn và khóc
Đừng để những cơn mơ bị đời thường làm em day dứt
Đừng để những muộn phiền làm đau nhé, em ơi!

Anh đã là anh, nỗi đau đa mang chừng ấy ngày rồi
Em đừng làm cho anh, cho em đau nhiều hơn thế nữa
Dẫu chẳng bình yên, thì tự ta cứ thắp lên ngọn lửa
Yêu nơi đã sinh thành để bùng cháy mãi thôi…

Có thể bài thơ này chẳng giúp được em tôi
Nhưng cũng làm cho tôi nguôi ngoai đi chút ít
Cứ canh cánh trong lòng, dẫu đâu đây còn đang mù mịt
Những biến cố, thăng trầm, những trăn trở mãi không nguôi.

Hà Nội yêu ơi, Người là ai mà tự sâu thẳm mắt, môi
Cho những đứa con yêu Hà Nội nhiều nhiều như thế
Cho những đam mê đến tận cùng cứ bùng lên như thể
Cháy hết mình cánh phượng… nhẹ… nhàng… rơi…

Sưu Tầm