Có đôi Lúc

Có đôi lúc tôi muốn mình là gió
Được tự do bay bổng với bầu trời
Là đôi cánh cho những niềm mơ ước
Và vỗ về từng giấc ngủ trong xanh
Có đôi lúc tôi muốn mình là mây
Trôi lơ lửng không khi nào dừng lại
Rồi một ngày chợt có cơn gió lạ
Thổi mây đi đem ánh sáng cho mọi người
Thổi ưu phiền đừng lắng đọng trong tôi
Để tôi mãi được ngây thơ, trong sáng
Có đôi lúc tôi muốn là con sóng
Luôn dạt dào giữa biển cả, đại dương
Ở giữa biển, giữa muôn trùng sóng vỗ
Tôi là tôi, vẫn chỉ có một mình
Có đôi lúc tôi muốn là bờ cát
Đợi sóng về để hội ngộ cùng nhau
cứ mỗi lần sóng vỗ về bờ cát
Đó cũng là lúc ta phải xa nhau
Có đôi lúc tôi muốn là ngọn cỏ
Là loài hoa, là tất cả côn trùng
Vì sự sống luôn luôn là bất diệt
Chết đi rồi thì lại có hồi sinh
Nếu một ngày tôi không còn muốn nữa
Cũng là lúc tôi sắp phãi đi xa
Thì có ai sẽ còn nhớ tôi mãi
Bởi vì tôi chỉ là cỏ ven đường
Là tất cả nhưng không là gì cả
Bởi vì tôi chỉ là muốn mà thôi