> - Tại sao Trời lại khóc? và Người lại buồn khi mưa ?


Sài gòn có những chiều mưa buồn ,thật buồn ,mùa Vu Lan lại đến ...có ai thấu hiểu những giọt nước mắt và nỗi niềm sầu tư của Ngưu lang và Chức nữ một năm chỉ gặp nhau một lần sau bao ngày cách biệt...những giọt nước mưa như những giọt nước mắt chảy dài lưng chừng khung trời sắp chuyển sang tiết Thu...lắng đọng bao nỗi ngậm ngùi nhớ thương...


Chức nữ : Anh ơi, mưa là gì vậy hở ?

Ngưu lang : Mưa hả em, đó có nghĩa là trời đang khóc đấy.

Chức nữ : Nhưng tại sao trời lại khóc ?Ừ, cũng không hẳn là trời khóc đâu.

Ngưu lang : Đúng hơn đó là những giọt nước mắt của tất cả những người buồn sầu trên thế giới đã kết lại thành mây .


Chức nữ : Tất cả những giọt nước mắt ư, thật thế hả anh ?

Ngưu lang : Không phải tất cả nhưng là hầu hết. Những giọt nước rơi từ trời là của những người buồn sầu mà không được ai an ủi. Còn nếu như họ được an ủi thì những giọt nước ấy sẽ đọng lại và cất giữ trong Tim giống như một kỷ niệm ngàn năm lưu dấu .

Chức nữ : Nhưng tại sao mưa nhiều quá vậy ?

Ngưu lang : Điều đó có nghĩa là ngày nay nhiều người than khóc nhưng lại có quá ít người an ủi .


Chức nữ : Vậy làm sao để cho mưa tạnh? Em phải an ủi tất cả mọi người trên thế giới này ư ? Em muốn ngày mai trời lại nắng .

Ngưu lang : Chỉ cần em an ủi một người là đủ, ngay khi họ đang khóc, khi mà em gặp họ. Nhưng anh không chắc là em làm được điều đó.


Ngưu lang bối rối và băn khoăn ...Tại sao Trời lại khóc và Người lại buồn khi mưa ...???



Hy vọng những ngày buồn sớm qua mau...dù ngày hôm qua có nhiều sầu đau và trăn trở ...Ai đó ơi ...! ngày hôm qua là ngày hôm qua và mãi mãi một ngày đáng nhớ trong đời...Bình an và luôn ổn người nhé .Xin đừng day dứt và cũng đừng trăn trở dẫu biết rằng Nhớ thương luôn mãi đi về và đường đời chia hai lối...

Ai đó ơi ...! Người không nhớ đến ta cũng xin người đừng bắt ta phải quên ...Chúng ta đã gặp nhau trên hai con đường thẳng song song mà không hề có ngã rẽ...để nỗi nhớ và niềm thương day dứt cả một đời người...