Bài Dự Thi Văn:
Gia Đình Thứ Hai

............

Ngày 10-9-09

Thức dậy với cái nóng oi bức của Sài gòn,khu nhà trọ vẫn im lặng,trở mình nhìn những thằng bạn vẫn đang nằm ngủ ngon giấc mình thèm được như tụi nó,vội đánh răng rữa mặt cầm ổ bành mì tồi qua còn xót lại vội ăn rồi vội tới trường.Lại kẹt xe,chán thật......

Ngày 21-9-09

Trường hôm nay thật chán,lớp học thật xa lạ với những khuôn mặt lạ lẳm chỉ mong lớp tan sớm.Đường về lại kẹt xe,lại trễ giờ làm thêm thế nào cũng lại bị trừ lương,Tối khuya lại về xóm nhỏ con đường hẻm nhỏ dài có chút ánh sáng đèn hiu hắt.về tới được nhà trọ lại lo kiếm cái gí đó để ăn.Mệt mỏi vì một ngày dài lại phải đi ngủ.

Ngày 9-10-09

Lại như mọi ngày dậy sớm,Kẹt xe,về trể,lo kiếm miếng ăn.rồi lại qua ngày.

Ngày 13-10-09

Con nhớ nhà,con nhớ Tình Mẹ,nhớ tiếng Cha,thương Nội,yêu bầy em nhỏ,con cần về nhà mẹ ạ,con không muồn xa nhà nữa,mẹ luôn nói con trưởng thành mà như thế nào là trường thành hả mẹ,khi con luôn cần tình thương của mẹ muốn mẹ lo lắng ngồi bên con khi con sốt,cần cha lắng nghe con tâm sự,cần nội nhắc nhỡ con miếng ăn tiếng tiếng,cần có lũ em vui đùa,con thật sự nhờ nhà,mẹ ạ.

Ngày 14-10-09

Tối nay thật khó ngủ.Vất tay lên trán suy nghĩ chợt thấy bộ Võ Phục cũ của mình,nó dính đầy bụi,nó được mình treo trên lên góc nhà khi mới dọn tới,đứng dậy lấy bộ Võ Phục phủi khỏi bụi.chợt với ánh đèn mình nhìn thấy màu xanh của nó.chợt mình nhớ lại thời kì "hoàng kim' của nó.hi thật vui khi được mặc võ phục,nó làm mình tự hào,tự hào là việt võ đạo sinh,tự hào là người việt.Đã dính máu trên nó khi thi đấu dành huy chương vàng,đã cùng vui với nó thì đậu Hoàng Đai,Thời đó vui thiệt,nhưng đã qua sau khi vào Sài gòn phải lo miếng cơm manh áo,chất vật với cuộc sống đời thường.

Ngày 15-10-09

Quyết chí đi học lại Vovinam.đó là quyết định của mình,cái mà mình đã bỏ quên bao năm thàng,bỏ quên niềm đam mê,niềm tự hào cũng là lẽ sồng của mình,vì cuộc sống bận rộn.

Ngày 17-10-09

Hôm nay Thật vui,dù là lần đầu đi học nhưng mọi người ở đây thật là vui vẻ,hòa đồng.A đúng rồi đây chính cái được gọi là Đại Gia Đình Vovinam,ở đây mình cũng có những đồng môn như anh em,người thầy như là cha mẹ,biết quan tâm lo lắng cho nhau.nó thật làm mình ầm lòng giữa lòng thành phố xa quê này.

Ngày 15-12-09

Vẫn là cuộc sống thường ngày nhưng Tôi cảm thấy có một cái gí khác đang ở trong lòng mình sự háo hứng,đúng rồi tồi nay Tôi có buổi học Vovinam,vui thật,khi lại được gặp những người anh người chị người thầy trong gia đình Vovinam,nơi dạy cho mình sức mạnh,sự dũng cảm cùng trái tim từ ái,lòng độ lượng khoan dung.Cảm ơn Vovinam,Vì Đại Gia Đình Vovinam đã dạy tôi trưởng thành cho Tôi một niềm vui,một chổ dựa.
Cảm ơn Gia Đình Thứ Hai Của Tôi.

Trần Nguyên Huỳnh
Vovinam Gia Lai_Sài Gòn