Bài viết này chỉ đơn giản là một cảnh báo, trong hàng ngàn thú tiêu khiển của teen hôm nay, lại có thêm một trò vui mới: Ăn cắp vặt!

Teen hôm nay ăn cắp vặt không phải vì thiếu thốn mà đa phần lại là những bạn khá giả, ba mẹ lo cho đầy đủ không thiếu gì. Hành động ăn cắp vặt xảy ra khắp mọi nơi, từ cửa hàng, nhà sách, siêu thị, thậm chí còn trên cả máy bay, tàu lửa… Những món hàng không phải là đắt tiển, có khi chỉ là một thỏi kẹo hay một cây bút bi. Cái được ở đây không phải là giá trị món hàng, mà là cảm giác có được.

Ăn cắp vặt thể hiện đẳng cấp?

"Ăn cắp nơi càng khó, món hàng càng to thì đẳng cấp càng pro! Cái cảm giác qua mặt được bảo vệ, cả nhân viên lẫn camera thì rất là thú vị" - N.M (Tân Bình) hồ hởi kể. Cậu bạn này còn đem một bảng thành tích những món hàng đánh thó được, lại còn cả một bản liệt kê chi tiết từng hoạt động, lịch đổi ca và thói quen của nhân viên các cửa hàng được biên soạn rất công phu, hớn hở khoe. Có khi , thành tích này còn được ghi trên blog cá nhân như một niềm kiêu hãnh đáng xấu hổ.

Không phải chỉ teenboy mà các teengirl cũng không hề muốn kém cạnh trong khoản này. Các nàng ăn mặc xinh xắn, khoác lên mình vẻ thơ ngây, rồi đi dạo qua lại một vòng quanh nhà sách

Khi món hàng được teen cho vào "tầm ngắm", teen sẽ mua một món hàng nhỏ nhỏ nào đó để không bị nghi ngờ, rồi tranh thủ lúc thời cơ đến, nhanh tay thảy món hàng vào túi. "Chuyên nghiệp" ở chỗ, không hề ngó nghiêng ngó ngửa dễ bị dòm ngó, và cũng không nhanh chóng rời đi mà vẫn nấn ná ở chỗ kệ hàng đó, xem này xem kia tới lúc… chán thì thôi!

Một số thì “hoạt động”một mình, nhưng lại có một số hợp thành nhóm, có cả fanclub cho những nhân nổi bật. Mục đích chính của nhóm, là… truyền đạt kinh nghiệm, canh chừng dùm nhau, và cuối cùng là tung hô tán thưởng nhau lúc phi vụ thành công. "Lúc đầu tui đi ăn hàng một mình, nhưng không vui bằng từ lúc vô nhóm. An toàn hơn, và cũng thú vị hơn vì hành động của mình có người hưởng ứng và tán thưởng" - một nhân mới trong hội của N.M tâm sự. Lúc đầu, chỉ đơn giản là đánh cắp một món vặt vãnh gì đó. Nhưng càng về sau, các thành viên trong hội muốn lên hạng, tăng level, thì sẽ phải đánh cắp một món lớn hơn cả về giá trị lẫn kích thước. Những thành viên nổi cộm nếu muốn giữ được "chức vụ" lâu dài thì phải chấp nhận tất cả những thách thức của đàn em, tất nhiên trình độ cao thì thử thách càng lớn.

Không trách sao việc bắt buộc gửi tất cả giỏ xách mũ nón ở ngoài quầy, người bảo vệ nhìn vào teen với con mắt cảnh giác, hay một cô nhân viên cứ kè kè đi theo cạnh!

Bị bắt không phải là chuyện hiếm. Nhất là với mấy nhân mới vào nghề. Nhưng đáng buồn thay, trong hoàn cảnh đó, điều các bạn làm, không phải là cảm giác xấu hổ cúi mặt hay lời xin lỗi phải nói, mà là gân cổ cãi "Có sao! Hết nhiêu nói tui đền!".

Có lo ngại không khi cái xấu không còn được phân biệt hay nhận ra, khi để tận hưởng một cảm giác mà hạ thấp bản thân, hay cái sai trái được ủng hộ, biểu dương và tập hợp lại thành một tập thể sai trái! Bạn ơi, những món hàng đó đền lại được, nhưng danh dự của mình, bạn chuộc lại bằng gì?