Ta không phải là người
Cũng chẳng phải tiên nga
Ta chỉ là hồn ma, ngàn năm phiêu lãng
Lấy mây làm áo, che đi tấm hình hài
Khói hương bãng lãng…mơ màng phút giây…
Nuối tiếc tình trần nên vương vấn
Mơ bóng tùng quân, thoáng ngậm ngùi…
Ơ chừ, ai người yêu ta?
Ơ chừ, ai người thương ta…
Nhẹ gót hài, lãng đãng gió sương
Ta muôn kiếp đi tìm người trong mộng…
Chàng ơi, chàng ở đâu?
Sao không đến cùng em loan phụng gối đầu?
Dẫu em chỉ là hồn ma bóng quế
Cũng mong cùng chàng cá nước vầy đôi…
Dẫu em bây giờ sương lạnh đôi tay
Nhưng hồn yêu vẫn nồng nàn trong tâm tưởng…
Dẫu em và chàng âm dương cách biệt
Cũng xin vì chàng muôn kiếp trầm luân…
Sưu Tầm