Thanks T. đã chia sẻ dòng cảm xúc, quả thật người đã xa rồi T, ạ, xa quá tầm tay với, với mãi mà không tới, thôi đành buông lơi theo tiếng nấc của thời gian.. Biển cả bao la, sóng trùng trùng điệp điệp, bảo tố giăng phủ mờ cuộc đời, gió vẫn thổi mạnh và mây cứ bị bay đi, bay đến cuối chân trời không bao giờ dừng lại!
Thời gian có là lều thuốc bổ để cho ta quên hết những sầu đau???

T. ạ! Sáng hôm nay trời đã có nắng! Nắng của mùa Xuân tươi tốt, những con chim kêu chíu chít trên cành để chào đón một mùa xuân tươi thắm...nhưng trong lòng mình buồn vô hạn, không biết nổi buồn nào cứ xâm chiếm tâm hồn mình, làm con tim cứ héo hắt buồn đau!

Cả buổi sáng nay muốn nói chuyện với T, nhưng không được đành viết vài hàng tâm sự gởi đến T. ở nơi nầy!