truyện này hay lắm đó bà kon
nhưng bà kon nhớ cho là truyện này càng về sau càng hay nên đừng ai bỏ dở giữa chừng kẻo về sau lại tiếc!!
Tác giả: Trần Minh Nhật
Thể loại: Tình cảm trong sáng ( chắc thế ! )

Một Linda xinh đẹp nhưng bay bướm, đã ra tay là... con trai theo
Một Cẩm Phục Hy hoàn hảo nhưng lạnh lùng, luon nhớ về "nữ vương" ngày xưa với kỉ vật là một chiếc giày nhỏ màu xanh lá cọ
Một Thẩm Thiếu Anh chung tình với biệt danh là " hoàng tử sầu muộn"
Một Nguyệt Lam, hoa khôi toàn trường, với vẻ đẹp kiều diễm, bề ngoài tưởng hiền lành nhưng thật ra cô rất mưu mô toan tính...
Cùng rất nhìu nhân vật khác : "cậu ấm" Thích Huy, "cậu ấm quý tộc" Tiểu Thịnh, "giáo chủ" Quách Hạo, thầy giáo Khương Đinh, Nhạc Vi ,... và ko thể thiếu bà Lilly- mẹ Linda
Liệu trong vô vàn các chàng trai tuấn tú đó, "ma nữ" Linda sẽ iu ai???

NHÂN VẬT CHÍNH:
Ma nữ , sát thủ tình trường trứ danh thuộc học viện Thi Tôn: Linda
Một trong số bạn trai của Linda: Tiểu Thịnh
Trước sảnh lớn học viện tổng hợp Thi Tôn, một anh chàng và một cô nàng đang đứng đối diện nhau.
Chàng trai với vài lọn tóc màu đỏ đồng vô cùng bắt mắt, nước da nâu, trông như thể vừa tắm socola vậy.Dáng người cao khỏe, đôi vai rộng,thân hình phía trên hình tam giác ngược cực kì nam tính , đôi chân thẳng đứng hệt như người mẫu điển trai. Cả người toát lên vẻ lịch lãm, nổi bật với đôi mắt to sáng, nếu bình thường thì rất mạnh mẽ và tinh nghịch.

Có điều cháng trai rực nắng kia giờ đay đang đứng đó với bộ mặt căm phẫn vô cuang, ánh mắt nóng bỏng, tựa hồ như muốn thiêu rụi mọi thứ có thể. Anh nghiến răng, ném về phía cô gái đối diện cái nhìn hờn căm, không nói lời nào. Cũng không biết vì không có lời nào để nói hay tại quá căm tức!

Phần cô gái hầu như không có một chút lúng túng. Cả hai người đứng như vậy gần nửa tiếng. Cô gái không ngừng loay hoay: hết đá chân lại quay người, mắt chuyển động, huýt sáo, rồi nhìn đăm đăm xuống mũi giày...Ấy vậy mà từ nãy đến giờ, cô không hề nhìn anh chàng trước mặt dù chỉ một lần. Trong lúc đó, chàng ta vẫn cứ trừng trừng nhìn thẳng vào cô ấy.

Cuối cùng, anh ta không thể bình tĩnh được nữa, bắt đầu buông những lời chói tai: "Linda, cô thật đúng là người con gái máu lạnh và độc ác!! Thực chất trong thâm tâm cô không đối xử với đàn ông như con người! Cô mà còn tiếp tục thế này,coi chừng trời phạt!!!!!!!!
Cô gái hứng chịu những lời thậm tệ kia vẫn không ngừng làm đọng tác thư giãn, ra chiều nghĩ ngợi, rồi phì cười. Sau đó cô chuyển động đôi môi gợi cảm kia một cách gợi cảm: "Dĩ nhiên em có đỗi đãi với anh như một con người ấy chứ! Em đã nói từ trước rồi cơ mà, em yêu anh nhất đời đấy, sao anh cứ không tin những lời em nói??" (Ai tin nổi ko????)

Cô cười xinh thật xinh, hai má lúm đồng tiền hiện ra trên gương mặt hồng hồng đáng yêu, trông không khác gì đứa trẻ ngây thơ chưa nếm trải sự đời. Lời lẽ cũng chân thành hết mực, cho dù giọng nói có hơi chút giận dỗi nhưng nếu chúng lọt vào tai những chàng trai nhẹ dạ không quen biết, ắt nghĩ rằng chúng được rót ra từ con tim ngây thơ nhất trần. Còn nếu lọt vào mắt những gã đó, bộ dạng từ lúc đầu đến giờ, hẳn mọi người đều nhận định răng đây dứt khoát là một cô gái ngây thơ thuần khiết như thiên sứ.

Anh kia không cách nào chịu đựng những lời nói ra từ bộ mặt ngọt ngào được nữa, bật khóc và nói trong nước mắt :"Linda, tôi xin em đừng giầy vò tôi nữa! Tôi yêu em nhiều lắm, lừng đối xử với tôi như vậy...." (Tội nghiệp wá !!)

Linda vừa chầm chậm bước về phía anh ta vừa nở nụ cười rạng rỡ nắng mai. Thế là anh kia càng trở nên bất lực,anh ta biết rằng dẫu có vùng vẫy đi chăng nữa thì cũng không thoát khỏi.

"Đến đây nào." nói rồi Linda bước đến trước mặt anh ta , đưa hai cánh tay về trước, cười mỉm một cách đoan trang. Động tác cô nàng cứ như thể đang mời gọi ...chú mèo con ngoan ngoãn (-_-)

Rốt cuộc anh chàng cũng phải đàu hàng, thở một hơi dài, ôm lấy cô ấy thật dịu dàng khẽ nói:
- Anh thật đúng là tên ngốc. Biết rõ em không hề yêu anh , biết rõ là thế...(Quá ngốc!!!)

Linda, với vô số những chuyện tương tự, tai tiếng khắp nơi! Chỉ cần là sinh viên học viện Thi Tôn, ko ai ko bít đến cô nàng. Chính xác hơn, cứ là sinh viên thị trấn này, tất thảy đều bít hoặc nghe qua cái tên Linda. (Woa)

Căn cứ theo số liệu thống kê có thể tin cậy thì hiện cô đang lui cùng lúc với 11 anh chàng, trong đó có 9 tên đều có tiếng gần xa với vẻ ngoài ko chê vào đâu được, số còn lại chính là 2 thầy giáo trẻ tuổi của học viện. Người iu trên mạng, gồm 21 anh thì có 17 là nhân vật nởi tiếng trên diễn đàn, 4 còn lại là người điều hành mạng lưới xa lộ thông tin. Số bạn trai đã chia tay thì... do rải rác khắp nơi nên ko thẻ thống kê, thế nhưng số lượng ko dưới 3 con số!!! T__T

Có người đồn rằng cô gái tiếng tăm này có khả năng nắm bắt được tâm lý ái tình, nên mới ko ngừng "tự phá kỉ lục" trên tình trường. Dĩ nhiên số kẻ căm ghét cô cũng nhiều vô kể...

Tuy vậy cô ta chẳng boa giờ chiếm doạt bạn trai của người con gái khác. Dù sao cô ta vẵn ko hề chủ động bắt chuyện với những anh chàng có bạn gái.

Theo như lời cô ta thường nói: " Quạ trên trời con nào chẳng đen, đàn ông ai chẳng như nhau, tắt đèn nhà ngói cũng như nhà tranh, việc gì phải liều mạng đi cướp giật cái đã thuộc sở hữu của người khác?" (Sốc!!!)

Một Linda bay bướm thế kia, phải chăng đã chịu đựng đả kích gì trong quá khứ chăng?? Chẳng hạn như: bạn trai đầu tiên sớm đã lìa đời, hay là bị ruồng bỏ bởi một tên bạc tình nào đó, hay tuổi nhỏ phải chịu sự ngược đãi dài lâu....rất nhìu người đều đặt ra câu hỏi như thế ( Toàn đoán mò cả!!). Tuy nhiên, trước những lời hỏi han cô đều bảo, đừng đem tính bay bướm của tôi gán ghép với quá khứ. Tôi vốn...đa tình ngay từ trong bụng mẹ rồi, nhớ đấy! Đa tình chứ ko hề bay bướm. Tôi rất thủy chung trông tình cảm. Chỉ là cùng một lúc..."thủy chung" với nhìu người mà thôi!!! (Rõ lí sự cùn mà)

Lớp học A.
Tất cả học viên đều yên lặng chờ giáo viên điểm danh.

"Cẩm Phục Hy"- Giọng thầy Từ vang lên rồi ngừng đó chờ đợi.

"Cẩm Phục Hy"- Thầy lại gọi lần nữa cái tên mà bít rõ đã vắng lớp, vẫn im bặt.

"Thưa thầy, Cẩm Phục Hy ko đến ạ"- Có tiếng đáp của một hs

"Sao vẫn ko đến nhỉ? Gần cả tuần rồi còn gì...sinh viên gì mà. Ôi dào..."- Thầy Từ lắc đầu ngán ngẩm, ghi chú vào hàng mang tên "Cẩm Phục Hy" hai chữ: nghỉ bệnh.

Linda ngước lên nhìn đồng hồ, nhưng khó khăn lắm mới thấy rõ dưới ánh nắng chói chang. Đã gần 15' trôi qua, tiết học chắc cũng hết rồi.(Học gì mà nhanh dữ vậy ta???) Cô cũng chẳng mảy may luyến tiếc một tiết học, chỉ cảm thấy một mình thừ người ra đấy thật vô vị.

Cuối cùng, mọi chuyện cũng êm xuôi. Cô thở phào. Cái anh chàng Tiểu Thịnh này lúc nổi cơn ghen cũng chẳng đáng sợ là mấy, mới bắt gặp cô nắm tay với anh nọ là đã hết chịu đựng nổi rồi, lại còn định làm ầm lên nữa chứ! Ấy vậy cũng ko phải chuyện nhỏ, cô vẫn còn hứng thú với anh chàng này, vẫn có thể bỏ ra chút thời gian để đùa với hắn.(Sax!) Tuy vậy, nếu sự việc lặp lại trong hai tháng sau thì cô cũng ko dám chắc liệu mình có muốn vứt hắn ko.

Linda ngồi dưới sân trường, đầu cúi xuống tránh đi ánh nắng gay gắt. Thời tiết thế này khiến người ta mất nước vô cùng. Cô bắt đầu thấy mồ hôi lấm tấm trên trán mình. Cực kì vô vị, cô đưa tay ôm lấy đầu gối, dùng chân vẽ nguệch ngoạc lên mặt đất.

Đột nhiên, cô chợt trông thấy một dáng người thanh mảnh đứng trước đó ko xa. Anh ta mặc trên người chiếc áo màu cà phê nhạt, cánh tay và những ngón tay đều khá nhỏ nhắn, có thể trông thấy cả những khớp xương. Cái cổ trắng ngần cùng với sợi dây chuyền cũng trắng tuốt, nhưng trước mặt lại có hình đôi chiếc giày màu xanh lá cọ bằng gỗ.(Đến đây chắc bà kon đều đoán đấy là ai chứ ạ??)
Cái móc cũng kém phần tinh xảo, trông hệt như hai chiếc tách nhỏ lủng lẳng trước ngực. Thêm việc chiếc giày nhẵn bóng màu lá cọ kia cứ cọ xát vào hai cái tách, trên nền trắng phau của làn da, thực quá ư bắt mắt. Thế nhưng điều bất thường nhất chính là, mặc cho trời nóng bức đến thế, anh ta vẫn ko hề chảy một giọt mồ hôi nào.(Lí do...về sau sẽ rõ ^^)

Anh đứng trước mặt cô ta một hồi, chắc là cảm thấy lạ lẵm ko hỉu sao cô lại ngồi đó giữa trưa nắng gắt, dẫu thế thì sự ngác nhiên ko kéo dài. Sau đó, anh bước qua cô ấy, tiếp tục bước về phía trước, chiếc túi đeo đã bạc màu màu nhưng bên trong chẳng đựng gì cả, phía ngoài thì treo một chùm chìa khóa. Mỗi bước đi lại vang lên âm thanh va đập vào nhau của chúng, giòn giã mà vang vọng...
Sưu Tầm