Cậu bé con nhà giàu

Chiều cuối tuần, chị T.V, ngụ Q1, lang thang trên phố tìm mua một số đồ lặt vặt chuẩn bị cho chuyến đi dã ngoại cùng bạn bè sắp tới . Đến góc đường Trần Hưng Đạo - Nguyễn Thái Học, Q1, chị V thấy một cậu bé khoảng 7,8 tuổi, ăn mặc đẹp đẽ, đầu tóc cắt ngắn gọn gàng, ngồi một mình khóc rất thảm thiết . "Thương quá đi thôi, con nhà ai nhìn sáng sủa thế này mà bị lạc cha lạc mẹ hay sao?", chi V vừa nghĩ thầm vừa tấp xe lên lề và đến bên cậu bé hỏi nhẹ nhàng: "Cháu con ai, ba mẹ đâu, sao ở ngoài đường khóc nhè thế này?". Nghe tiếng người hỏi thăm, cậu bé ngẩng lên, khuôn mặt đẫm nước mắt sụt sịt nói: "Con đi chơi với anh chị rồi bị lạc, không biết đường về". Xoa đầu cu cậu, chị V bảo: "Thôi, nhà cháu ở đâu, lên đây cô đưa về". Ngoan ngoãn trèo lên yên sau xe Air Blade, cậu bé chỉ đường cho chị V thật rành rẽ, có vẻ hiểu biết hơn tuổi của mình. Đi hết đường Pasteur, quẹo sang Trần Quốc Toản, rồi Hai Bà Trưng, Nguyễn Kiệm..... qua nhiều đoạn đường theo chỉ dẫn vòng vèo, chị V thấy mình lọt vào địa bàn quận Gò Vấp, là khu vực chị hoàn toàn lạ lẫm chưa hề đặt chân đến một lần. Trời tối nhập nhoạng, nhìn số nhà không rõ, tên đường hình như cũng....không có, chị V cảm thấy hồ nghi. Đến một ngôi nhà có hàng rào lưới, dây leo rậm rạp, cậu bé kêu dừng lại, nhờ chị V bấm chuông cửa kêu người nhà ra đón. Thấy ngài ngại nhưng bấm chuông một cái báo cho người ta biết rồi đi có sao đâu, nghĩ vậy chị V dựng chân chống xe. Vừa bấm vào cái nút chuông màu trắng, chị V thấy như có luồng điện rất mạnh chạy vào người mình, tê rần cả cánh tay rồi lăn ra bất tỉnh. Khi tỉnh dậy, V thấy mình đang nằm bên lề một con đường vắng, trời chắc đã khuya lắm. Nhìn xuống thấy một bên ống quần bị rách te tua, gió lạnh luồn vào áo mỏng, chị V thấy đau nhức ê ẩm cả thân mình. Lúc này chị V mới nhận ra mình đã bị "thằng nhỏ gian manh" cùng đồng bọn bất lương của nó lừa mất hết cả bóp tiền, xe gắn máy và cay đắng hơn là cái quý nhất của đời người con gái cũng bị cưỡng đoạt mất trong buổi tối định mệnh ấy... Đau đớn nghĩ lại, chị V cũng không thể nhớ ra nổi ngôi nhà ấy, con đường ngoằn ngoèo ấy. Chị tê tái nói: "Câu chuyện của tôi thật buồn, từ nay muốn làm người tốt cũng phải cẩn trọng, không khéo lại trở thành tàn nhẫn với mình. Mong rằng bọn gian ác trên sớm bị vặch mặt và bị pháp luật trừng trị thích đáng".
Cùng với câu chyuện đau lòng của chị V., Mới đây chúng tôi cũng nhận được phản ánh của nhiều bạn đọc nữ với nội dung tương tự như trên. Thời gian gần đây, cậu bé "con nhà giàu, mặt mũi sáng sủa" này thường khóc lóc vào buổi tối tại các ngã tư Trần Hưng Đạo - Nguyễn Khắc Nhu, Cách Mạng Tháng Tám - Nguyễn Đình Chiểu, Khu vực đường Lê Duẩn gần Diamond Plaza... Tuần qua, chị K.Y, ngụ Q5, công tác tại một công ty liên doanh với nước ngoài, cũng gặp một cậu bé như trên tại giao lộ Trần Hưng Đạo - Nguyễn Biểu. Cậu bé này mới nói vài câu đã nhảy phắt lên xe chị Y đòi đưa về Thuận Kiều Plaza. Mủi lòng trước vẻ thểu não đáng thương của cậu bé lạc mẹ, chị Y chấp thuận chở cậu bé đến Thuận Kiều Plaza nhưng đến nơi cậu bé lại đòi đi chỗ khác. Thấy nghi ngờ, chị K.Y không đồng ý đưa đi nữa.

Qua câu chuyện trên, đề nghị mọi người, đặc biệt là chị em phụ nữ cần thận trọng để không mắc vào cái bẫy lừa đảo của bọn tội phạm thất đức này. Tuy nhiên, cũng có thể ở đâu đó, trong một góc công viên, giữa siêu thị náo nhiệt... chúng ta sẽ vô tình gặp phải những đứa trẻ bơ vơ lạc cha lạc mẹ thật sự, đang cầu xin sự giúp đỡ của người tốt để đưa các em về với người thân. Nếu gặp trường hợp như vậy mà quay lưng không giúp chúng thì thật đáng chê trách thay. Theo chúng tôi, nếu gặp những đứa trẻ lâm vào hoàn cảnh này, cách giúp đỡ tốt nhất là đưa chúng đến cơ quan công an gần nhất, ở đó các cán bộ chiến sĩ sẽ có trách nhiệm tìm cách liên hệ với gia đình để đón các em về; nếu trường hợp đứa trẻ là tòng phạm của đường dây tội phạm bất lương thì "liên minh ma quỷ" cũng sớm bị vạch rõ chân tướng và bị xử lý theo pháp luật.