+ Trả Lời Ðề Tài
kết quả từ 1 tới 4 trên 4
  1. #1
    Tham gia ngày
    Aug 2007
    Tuổi
    39
    Bài gởi
    545
    Thanks
    4
    Thanked 9 Times in 7 Posts

    Default Những anh Chồng thích đánh Vợ

    Nỗi đau của người vợ bị chồng đánh phải chạy vào núi


    “Không kể hết bao nhiêu lần y đánh đập vợ dã man. Không biết bao nhiêu lần đi bệnh viện. Không biết bao nhiêu lần Hội phụ nữ xã, Công an xã làm việc, xử lý thói quậy phá, đánh vợ. Nhưng tính nào tật nấy, Nghiệp vẫn thường xuyên đánh đập vợ”.

    Giọng đầy bức xúc, bà Nguyễn Thị Yến nói về Đinh Công Nghiệp – đối tượng vừa đánh vợ khiến nạn nhân phải đi cấp cứu vì lý do vợ không đưa tiền đánh bạc.

    Lết vào núi trốn chồng đánh

    Lúc 22h ngày 12/11, xe cấp cứu của Trung tâm y tế huyện Trà Bồng, Quảng Ngãi đã chuyển một nạn nhân đến phòng cấp cứu Bệnh viện đa khoa Quảng Ngãi. Chị Trần Thị Thủy (30 tuổi) ở thôn Bình Đông, xã Trà Bình, huyện Trà Bồng được các y, bác sĩ điều trị các vết thương do chồng đánh dã man trước đó.
    Sáng 12/11, trên giường bệnh, với giọng yếu ớt chị Thủy kể lại sự việc bị chồng đánh. Cả tuần vừa qua, người chồng Đinh Công Nghiệp bỏ việc làm mộc, suốt ngày đi đánh bạc. Tất cả tiền công làm mộc trước đó, người chồng đem đi đánh bạc thua sạch.

    Chiều 11/11, thua “cháy túi” trở về, hỏi tiền chị Thủy bảo không có. Nghiệp bực dọc lớn tiếng, chị Thủy dọn cơm ăn, sau đó Nghiệp lên giường ngủ. Chị Thủy bảo dắt xe vào nhà rồi hãy ngủ, người chồng bật dậy đánh tới tấp vợ.
    Chị Thủy bỏ chạy, Nghiệp túm tóc lôi vào trong nhà, đóng cửa đánh đập vợ. Nghiệp chộp lấy khúc gỗ vuông đánh vào cổ và đầu người vợ mình. Chị Thủy la cầu cứu, thì bị hăm dọa “không được la, không được chạy”. Chị Thủy tìm cách vào nhà vệ sinh phía sau nhà nấp, còn Nghiệp đứng ngoài canh. Lợi dụng sơ hở, chị Thủy bỏ chạy trốn ra phía sau núi.
    Giữa đêm tối mưa to, chị Thủy đã núp vào một ngôi nhà hoang dưới chân núi. Nghe tin, mẹ ruột Nguyễn Thị Chánh cùng nhiều người tổ chức đi tìm. Phát hiện chị Thủy trong tình trạng sức khỏe yếu, toàn thân chị lạnh ngắt, co giật và buồn nôn, người nhà đã đưa chị cấp cứu tại trạm ý tế xã, rồi Trung tâm y tế huyện Trà Bồng.
    Nhưng sức khỏe nạn nhân càng ngày xấu, Trung tâm y tế huyện đã chuyển nạn nhân cấp cứu tuyến trên Bệnh viện đa khoa Quảng Ngãi. Tại đây, các y, bác sỹ đã cứu chữa, sức khỏe của chị Thủy đã dần dần đỡ trở lại.
    Chị ngậm ngùi kể lại câu chuyện suốt quãng thời gian có chồng là quãng thời gian chị bị bạo hành, đánh đập tàn nhẫn.
    Năm 2002, chị Thủy lấy Đinh Công Nghiệp (35 tuổi) ở cùng xã Trà Bình. Từ đây, máu cờ bạc trong người Nghiệp lộ ra. Làm thuê thợ mộc nhưng có đồng nào Nghiệp đều đốt vào sòng bạc. Thương con gái thiếu thốn, bà Nguyễn Thị Chánh (hiện là thương binh, có chồng là liệt sỹ) cho vợ chồng chị mảnh đất cạnh bên làm nhà. Sau đó bà còn cho tiền con rể mua đồ nghề làm cơ sở mộc tại nhà.
    Nhưng tính nào tật nấy, làm bao nhiêu tiền, Đinh Công Nghiệp đều nướng vào sòng bạc. Thua tiền về nhà hỏi vợ, vợ không cho thì đánh đập dã man. Vì là thợ mộc, mỗi khi đánh vợ, sẵn có khúc gỗ, người chồng làm phương tiện đánh đập.

    Đánh vợ khi đang mang thai

    Theo chị Thủy kể lại, năm 2004, khi đang mang thai đứa con đầu tiên được 7 tháng, chị bị người chồng dùng cái cuốc đánh vào đầu và bụng. Vì xấu hổ chuyện chồng đánh, nên chị một mình lén xuống Bệnh viện huyện Bình Sơn khám và bác sĩ cho biết bị chấn động thai.
    Năm 2006, khi mới sinh được cậu con trai út Đinh Văn Tiến được 3 tháng. Một lần hỏi vợ tiền đánh bạc, chị Thủy không đưa, Nghiệp đã dùng cây đánh chị chị Thủy phải nhập viện Trung tâm y tế Trà Bồng. Ngoài một số vết thương bầm trên người, chị còn bị băng huyết. Công an xã cũng đã đến làm việc. Trong thời gian 1 tuần điều trị ở Trung tâm y tế, người chồng bỏ mặc, không đến thăm nuôi.
    Ngôi nhà của vợ chồng chị Thủy bây giờ chẳng còn tài sản gì có giá trị. Chị Thủy cũng không nhớ hết bao nhiêu lần chồng lấy xe máy thế chấp, chị Thủy lấy tiền chuộc. Rồi vài hôm, người chồng tiếp tục tục đem thế chấp, chị lại vay mượn tiền chuộc về.
    Vì nhiều lần đánh vợ, Công an xã triệu tập Nghiệp làm việc. Người vợ vì thương con, thương chồng nên xin Công an xã nhẹ tay, chỉ là việc gia đình. Nhiều lần bị đánh, chị Thủy đành viết đơn gửi xã. Công an xã và Hội phụ nữ xã tổ chức hai vợ chồng hòa giải nhưng sau đó Nghiệp vẫn thói nào tất nấy thói vũ phu.
    Ở địa phương thấy Đinh Công Nghiệp ai cũng khiếp vì thói hung hãn, ngang ngược. Chị Thu ở gần đó, đang chạy xe máy đi chợ, vô cớ Nghiệp cầm rựa chặn chị Thu lại, đập phá xe. Chị Thủy phải xin lỗi, đem xe đi sửa đền cho người chị Thu. Một lần khác, người chồng đánh vợ, nghe tin báo, một chú làm ở thôn đến can ngăn thì bị Nghiệp dùng dao ví đuổi.
    Anh Đỗ Quốc Tường – Trưởng Công an xã Trà Bình cho biết: “Đối tượng Nghiệp đã từng bị Công an xử lý hành chính vì hành vi gây rối trật tự công cộng và làm việc nhắc nhở nhiều lần vì đánh vợ”.
    Tuy người mẹ ruột ở sát nhà, nhưng bị chồng đánh, chị Thủy không dám chạy sang nhà mẹ lánh nạn. Bởi nhiều lần trốn qua nhà mẹ, người chồng xông vào nhà chửi rủa mẹ vợ với lý do che giấu vợ. Ngông cuồng hơn Nghiệp lao vào nhà đập phá nhà cửa, đến bàn thờ người cha vợ liệt sĩ cũng bị con rể đập phá.

    Theo Võ Thành


  2. #2
    Tham gia ngày
    Aug 2007
    Tuổi
    39
    Bài gởi
    545
    Thanks
    4
    Thanked 9 Times in 7 Posts

    Default

    Đánh vợ túi bụi vì... kho cá không bỏ màu

    Nhậu về, nhìn nồi cá vợ kho không bỏ màu đường, Lý tức giận quát mắng chị Nga rồi lôi chị vào phòng đánh đập. Hàng xóm báo Công an tới can thiệp, Lý còn tỏ thái độ thách thức.
    Ngày 24-10, Lê Văn Lý (39 tuổi), ở thôn Sơn Hải 2, xã Phước Diêm, huyện Thuận Nam (Ninh Thuận) đã khai nhận toàn bộ hành vi hành hung vợ mình trước cơ quan Công an.

    Theo lời khai của Lý, chiều 23-10, sau khi nhậu ở nhà anh trai về, Lý hỏi vợ mình là chị Trần Thị Nga có nấu cơm không, chị Nga trả lời có cơm và cá kho.

    Lý xuống bếp ăn cơm, khi giở nồi cá kho ra thì thấy chị Nga kho cá mà không bỏ màu đường nên tức giận mắng chị Nga. Hắn lôi chị Nga vào phòng ngủ, đóng cửa lại và bắt đầu thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với vợ.

    Lúc này, gia đình chị Nga ở gần đó phát hiện nên đã chạy đến báo Công an thôn Sơn Hải nhờ can thiệp. Khi lực lượng Công an thôn đến can ngăn, Lý không những không nghe mà còn tỏ thái độ thách thức Công an thôn.

    Sợ Lý làm liều sẽ ảnh hưởng chị Nga, lực lượng Công an thôn liền gọi cho Công an huyện Thuận Nam hỗ trợ. Đến lúc này, Lý mới buông chị Nga để mọi người đưa đi cấp cứu.

    Ngày 25-10, lãnh đạo Công an huyện Thuận Nam đã chỉ đạo Đội Hình sự Công an huyện khẩn trương làm rõ hành vi bạo lực của Lý để xử lý theo pháp luật

    Theo CAND

  3. #3
    Tham gia ngày
    Aug 2007
    Tuổi
    39
    Bài gởi
    545
    Thanks
    4
    Thanked 9 Times in 7 Posts

    Default

    Chém vợ trọng thương vì chậm ... tiếp rượu


    Cứ ngỡ chuyện chồng đánh vợ vì tội không chịu… hâm nước mắm chỉ có trong truyện cười dân gian, ai ngờ trong đời thực ở thế kỷ XXI vẫn còn những người chồng vũ phu và vô lý như thế.

    Suốt khoảng 5 năm qua, chị Lê Thị Y. đã bị người chồng tên Nguyễn Hồng Nam (sinh năm 1972, ngụ ấp Gò Ớt, xã Tuyên Thạnh, huyện Mộc Hóa, tỉnh Long An) thường xuyên vô cớ "thượng cẳng chân, hạ cẳng tay". Đỉnh điểm của sự bạo hành này là trong đám giỗ vào tháng 8 vừa qua tại nhà, Nam đã vác dao nhằm thẳng đầu vợ bổ xuống khi thấy chị chưa kịp tiếp rượu cho cuộc nhậu. Người chồng vũ phu này đã bị công an khởi tố về tội giết người.

    Chị Y cho biết, từ sau khi lấy nhau vào khoảng 6 năm trước đây, chồng chị bắt đầu lao đầu vào rượu chè bê tha. Những buổi đi làm về kiếm được con cá, con rắn là Nam gọi bạn bè đến nhà mua rượu lai rai, mỗi lần tan tiệc là "con ma men" kiếm chuyện gây sự với vợ dù chị chẳng hề dám hé nửa lời. Thấy vợ nhịn y làm tới, chửi mắng chưa thỏa mãn là dùng tay chân tra tấn chị Y những trận đòn thừa sống thiếu chết. Dù bị chồng hành hạ như vậy nhưng chị chỉ biết im lặng. Hàng xóm kể lại, có nhiều lần nghe tiếng chị rên la và tiếng gậy đập thình thịch nhưng lúc mọi người chạy đến, thấy chị cố gắng gượng cười nói "Chồng tui giỡn chơi".

    Cuối tháng 5.2010, sau khi đi làm thuê cho một gia đình cùng xóm, chị được người thuê tặng cho một kg cá. Thấy có mồi ngon, Nam liền gọi các "chiến hữu" đến để lai rai với cá lóc nướng, để mặc vợ con ăn cơm chan nước mắm rau luộc. Tiệc tan, Nam tiễn các bạn nhậu ra đường nhưng do quá say nên té xuống ruộng ướt quần. Chuyện chẳng hề liên quan tới vợ, vậy mà lúc quay vào nhà Nam liền kêu vợ lên tra khảo. Đánh bằng tay chân xong, y còn chụp con dao chém lên vai làm vợ bị thương. Chờ lúc chồng lên giường nằm ngủ, người vợ mới dám sang nhà kế bên xin bông băng cầm máu vết thương.

    Qua công tác xác minh, công an xã Tuyên Thạnh nắm được toàn bộ diễn biến và đã triệu tập Nam lên lấy lời khai. Tại ủy ban xã, Nam thừa nhận đã đánh vợ hàng trăm lần, cứ có rượu vào người là có dùng vũ lực để "nói chuyện" với vợ. Trưởng công an xã cho biết chính quyền đã đưa Nam ra trước dân cảnh cáo giáo dục, xử phạt hành chính nhiều lần. Thế nhưng như lời trưởng công an xã: "Tiền đóng phạt y cũng lấy tiền của vợ đi làm thuê mà đóng, sau đó còn hăm vợ nếu được mời lên lấy lời khai mà nói sự thật thì "tao sẽ cho lên bàn thờ ăn hoa quả". Vì sợ hãi nên nạn nhân đã im lặng khiến chính quyền càng khó khăn hơn trong việc xử lý".

    Chém vợ vì chậm tiếp rượu

    Trưa ngày 4.8, gia đình Nam tổ chức đám giỗ mời khoảng 60 người khách. Thể hiện "quyền lực" mình là gia chủ, Nam kêu vợ đem thức ăn, rượu cho hai bàn của bạn Nam liên tục nhưng do còn phải tiếp một số bạn cùng đi làm mướn nên chị Yến không làm kịp theo "chỉ đạo" của chồng. Bực tức vợ dám chậm trễ, Nam hất cả ly rượu vào người vợ. Nhiều khách mời cho rằng Nam đã đối xử quá đáng với vợ nên đứng dậy bỏ về. Như dầu đổ thêm vào lửa, Nam cho rằng vì vợ chậm trễ khiến khách phật ý nên y chạy ra chụp cây phát cỏ dài gần một mét nhào vào chém vợ.

    Người vợ nhảy qua hàng rào bỏ chạy nhưng Nam vẫn vác dao gí sát sau lưng. Dù đã chịu gai cào xước để chui vào đám dây leo mong thoát thân nhưng người chồng vũ phu này vẫn không tha. Hắn phát sạch cả bụi cây dại rồi liên tiếp chém nhiều nhát vào người vợ. Tại cơ quan điều tra, người vợ kể lại: "Tôi gắng gượng đứng dậy xô anh ấy ngã xuống rồi băng được vào nhà một người hàng xóm thì ngã bất tỉnh".

    May mắn cho người vợ tội nghiệp, chứng kiến cảnh tượng dã man này, gia đình người hàng xóm đã đưa chị vào nhà rồi đóng cửa mà kiên quyết không cho tên Nam bám theo. Sau khi công an xã Tuyên Thạnh có mặt tại hiện trường bắt giữ Nam đưa về trụ sở, nạn nhân được đưa đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Long An cấp cứu. Kết quả giám định thương tật của cơ quan giám định tỉnh cho thấy nạn nhân bị hai vết thương đầu dài 14cm, vỡ bản sọ 10 cm, gãy xương bả vai đứt hai ngón tay bàn tay trái, lún não bên trái vĩnh viễn cùng nhiều vết thương khác ở bàn tay, cánh tay. Phải sau 2 tháng điều trị, nạn nhân mới được xuất viện.

    Nỗi lòng người vợ bị bạo hành

    Ngôi nhà của gia đình chị Y nằm heo hút trong một cánh đồng, xung quanh là bạt ngàn rừng tràm che khuất. Người anh của nạn nhân cho biết, ngày chị bị chồng đuổi chém, gia đình phải đi vay mượn tứ tung mới gom được hơn chục triệu chữa trị cho em. Nạn nhân vẫn chưa lành bệnh, với những di chứng để lại trên người như vậy "không biết làm đến khi nào mới gom đủ tiền trả nợ chi phí điều trị" như lời chị nói.

    Người vợ bị bạo hành ngậm ngùi: "Cái số tôi nó khổ nên phải chịu anh ạ. Chồng tôi không đi nhậu thì còn đỡ, nhưng cứ có rượu vào là lại chứng nào tật nấy". Người anh ngồi kế bên động viên em: "Thôi em ạ, dù giờ mang nợ, mang vết thương nhưng còn đỡ hơn bị hành hạ. Chồng nó ở tù có khi còn sướng hơn cảnh có chồng mà bị tra tấn như thế".

    Bước đầu thụ lý điều tra, công an huyện Mộc Hóa quyết định khởi tố vụ án, khởi tố ra lệnh tạm giam tên Nam về hành vi cố ý gây thương tích. Cuối tháng 9.2010, trong cuộc họp liên ngành Công an - Tòa án - Viện kiểm sát, cơ quan chức năng xác định hành vi của tên Nam là giết người chứ không phải cố ý gây thương tích. Trên cơ sở phân tích này là có căn cứ, ngày 5.10 vừa qua vụ việc đã được chuyển giao về Phòng cảnh sát điều tra tội phạm về TTXH CA tỉnh (PC45) để thụ lý theo thẩm quyền.

    Theo cơ quan chức năng tỉnh Long An, thực tế vụ án nêu trên một lần nữa cảnh báo về nạn bạo hành gia đình dù đang được tập trung đấu tranh ngăn chặn, nhưng chưa thực sự giảm mạnh. Tình trạng này đang có dấu hiệu xuất hiện tại một số địa phương, nhất là ở những vùng nông thôn, vùng sâu, vùng xa. Vì vậy, việc phát hiện xử lý nghiêm minh đối tượng bạo hành gia đình sẽ có tác dụng răn đe đối tượng và giáo dục phòng ngừa chung một cách hiệu quả.

    Theo số liệu tổng hợp của cơ quan chức năng tỉnh Long An, tình trạng bạo lực gia đình vẫn diễn ra tại một số xã thuộc tỉnh. Một số "điểm nóng" về bạo hành gia đình như xã Thủy Đông (huyện Thạnh Hóa) với 18 trường hợp, xã Tân Bửu (huyện Bến Lức) và Phước Tuy (huyện Cần Đước) đều có khoảng 15 trường hợp…

    Để giải quyết tình trạng này, Sở Văn hóa - Thể thao - Du lịch tỉnh đã phối hợp cùng công an tỉnh, chính quyền xã, công an và Hội phụ nữ các huyện tổ chức một số buổi gặp mặt những đối tượng bạo hành gia đình để tìm hiểu thực trạng, nguyên nhân, giải pháp vấn nạn này, đồng thời nghiêm túc kiểm điểm hành vi bạo hành của những ông chồng vũ phu. Trong 2 buổi họp mặt vừa qua (vào ngày 28.9 tại xã Thủy Đông và ngày 1.10 tại xã Tân Bửu), nhiều nạn nhân của nạn bạo hành cho rằng một trong những nguyên nhân chính của vấn nạn này là rượu. "Ma men" Nguyễn Văn Th (40 tuổi, ngụ xã Thủy Đông) thú nhận anh thường đánh vợ là do vợ dám cự nự khi chồng đi nhậu với bạn, hoặc lúc chồng rủ bạn về nhà kêu làm đồ nhậu lại phàn nàn làm mất "uy tín". Hoặc trường hợp "bợm nhậu" Nguyễn Văn V (47 tuổi, ngụ xã Tân Bửu) thì cứ khi có rượu vào là tìm cách quậy vợ, cha mẹ vợ, anh em vợ, đánh con, phá đồ đạc trong nhà.

    "Khi không uống rượu thì suốt cả ngày không nói một lời, có chửi cũng chẳng thèm trả lời", vợ ông "tố" trong buổi giao lưu

    Theo Tâm Linh
    Đời sống và pháp luật

  4. #4
    Tham gia ngày
    Aug 2007
    Tuổi
    39
    Bài gởi
    545
    Thanks
    4
    Thanked 9 Times in 7 Posts

    Default

    Mẹ bốn cháu nhỏ bị bố bạo hành kêu cứu


    Với sự hỗ trợ của một người quen, PV có cuộc trò chuyện với chị Nguyễn Thị Nhung, mẹ của bốn cháu nhỏ trong bài báo Bạo hành gia đình ở Bắc Giang, đang làm việc tại thành phố Nicosia (đảo Síp). Xuyên suốt câu chuyện về cuộc đời chị là nỗi đau đớn, tủi nhục và tiếng kêu cứu cháy lòng.


    Chị Nhung kể, cuộc hôn nhân của chị với anh Nguyễn Văn Đông bắt đầu từ giữa năm 1991. Chị về làm vợ của Đông theo một sự sắp đặt sẵn của hai bên gia đình. Đến tháng 11 năm đó, chị chịu đựng trận đòn đầu tiên trong cuộc đời chung sống với Đông.

    Chị còn nhớ, hôm đó chị trót về nhà mẹ đẻ chơi nhưng không nói trước với Đông, liền bị Đông thượng cẳng chân, hạ cẳng tay, sau đó vứt hết quần áo, chăn chiếu của chị xuống ao. Và cũng từ đó, những trận đòn đến với chị với tần suất ngày càng dày.


    Chị chỉ cảm thấy bình an hơn khi Đông phải đi thực hiện nghĩa vụ quân sự, xa nhà trong 2 năm. Những ngày tháng ấy chẳng được bao lâu, trở về nhà, Đông lại tiếp tục hành hạ mặc dù biết chị đang mang thai đứa con đầu lòng. Năm 1995, chị sinh cháu Loan, năm sau sinh tiếp cháu Trang. Cuộc sống gia đình vất vả cộng với sự hành hạ liên tục của Đông khiến chị gần như kiệt sức

    Năm 1998, chị quyết định bỏ đi miền Nam kiếm ăn, mang theo đứa con gái lớn. Được một thời gian ngắn, nghe thấy Đông ở nhà đánh đập cháu Trang tàn nhẫn, chị lại ngược về. Lại một bé gái nữa ra đời. Đông càng tỏ ra khinh bỉ mấy mẹ con chị vì nghĩ chị không thể sinh con trai cho anh ta.

    Đến năm 2001, chị sinh được một cháu trai. Tưởng rằng, cuộc sống từ đây sẽ bớt khổ nhưng dường như bản tính hung bạo của Đông càng tăng lên theo thời gian. Và chính Đạt, đứa con trai duy nhất của cả gia đình lại là người bị hành hạ nhiều nhất. Theo chị Nhung, năm Đạt chưa đầy 2 tuổi, bố cháu đã mang cháu ra ao gần đó dìm cho đến khi cháu kiệt sức.

    Hành trình trốn chạy

    Vừa là người chứng kiến các con bị hành hạ, vừa là nạn nhân, chị Nhung cho biết đã nhiều lần làm đơn lên xã nhờ giải quyết nhưng dường như không ai muốn động chạm đến một người như Đông, chị chỉ biết khóc. Đông lấy chiếc gậy dứ vào mặt chị đe doạ: “Mày mà khóc, tao chọc mù mắt”. Năm 2005, chị quyết định đưa Loan đi vào Đồng Nai đập đá thuê.

    Chị Nhung kể tiếp, ở nhà, Đông tiếp tục đánh 3 con với yêu cầu chị phải gửi tiền về hằng tháng để đóng học cho con, nhưng được đồng nào Đông đều nướng sạch vào rượu. Không có tiền đóng học cho con, Đông bắt các con bỏ học đi đánh, bán cá.

    Thậm chí, nhiều ngày những đứa trẻ con bị bỏ đói lả bên đống rạ. Quá xót con, chị Nhung lại về tìm cách đưa 3 con đi cùng. Đông biết được, tìm đến đe dọa, hành hung. 5 mẹ con chị lại ngược lên Lâm Đồng, trông trại lợn cho người quen rồi lại ôm nhau vào TPHCM kiếm sống.

    Ở đâu cũng chỉ được một thời gian ngắn lại bị Đông phát hiện. Đánh đập, hành hung chán, Đông quay sang ngon ngọt dỗ mẹ con chị quay về. Nghĩ các con phải lưu lạc, không được ăn học hẳn hoi, chị đành nhắm mắt quay về. Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau, những trận đòn khốc liệt hơn lại tiếp tục với chị.

    Đầu năm 2009, chị Nhung quyết định lên làm phụ bếp tại Khoa Dinh dưỡng, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Giang nhưng chỉ được 3 ngày, ông Nguyễn Văn Ngọc, người cùng thôn đã chở 2 con lớn chị lên vì ở nhà bị bố đánh. Trước hoàn cảnh đáng thương của mấy mẹ con, các cô, bác Khoa Dinh dưỡng đã chấp nhận 3 mẹ con ở lại. Nhưng chỉ ngày hôm sau, chị lại thấy ông Ngọc hốt hoảng đến nói: “Nếu không đưa hai cháu Trang và Loan về, Đông sẽ giết tôi mất. Từ đêm qua đến nay, nó đã vác dao đến chửi bới đe dọa ầm ĩ rồi!”.

    Cùng đường

    Tháng 9-2009, không chịu được cuộc sống chung, chị đâm đơn đề nghị Toà án huyện Yên Dũng xử ly hôn, chị chỉ xin được nuôi 4 đứa con. Toà chấp thuận, chị mang mấy đứa con ở nhờ mấy nhà người quen rồi đi gánh gạch, làm thuê lấy tiền nuôi con. Nhưng Đông vẫn thỉnh thoảng đến nơi ở của mấy mẹ con, lúc thì bắt đứa này, lúc bắt đứa con khác về nhà.

    Bản thân chị Đông cũng không tha. Vớ được cái gì đánh được là anh ta đánh, khi thì gậy gộc, đấm đá, nhiều lúc dùng cả dao để đuổi đánh chị. Trên tay chị bây giờ vẫn còn vết dao mà Đông chém chị cách đây chưa lâu.

    Cùng quẫn, chị quyết định gửi 2 con lớn cho một người quen ở TP Bắc Giang, 2 đứa nhỏ nhờ chị ruột chăm sóc rồi vay tiền đi nước ngoài lao động với mong ước sẽ sớm có tiền để nuôi dạy các cháu. Nhưng những ngày ở nước ngoài, chị vẫn liên tục nhận được điện thoại của Đông đòi chị gửi tiền về.

    Biết chuyện các cháu đang phải trốn tránh người cha, chị cũng chỉ biết khóc: “Mong sao có ai thương các cháu, giúp đỡ gia đình tôi để các cháu không bị bố cháu đánh đập, được sống một cuộc sống bình thường, được đi học để thành người… Đời tôi đã coi như bỏ đi, chỉ lo cho các con tôi sau này!”.

    Theo Nguyễn Trường - Đăng Nam
    Tiền Phong

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts