Tâm Sự Với Bạn
Bạn từ phương nào mới đến quê tôi,
Sao lại yêu đất Tháp Mười đến thế,
Đồng Tháp bao đời vẫn nắng mưa dầu dãi,
Mà ngàn bông - hương tỏa ngát đêm đêm,
Mà những cành sen - vươn lên từ bùn đen, nắng cháy
Hương sắc cứ đậm đà,
Như lúa đan thì con gái xin tươi,...
Bạn từ phương nào mới đến với quê tôi,
Sao lại yêu rặng bần xanh, bông điên điển vàng,
Yêu chi câu hò Đồng Tháp
Để khi về day dứt không quên...
Tôi được sinh ra từ vùng quê nghèo khó,
Thời tiết cứ hai mùa mưa nắng quanh năm
Mùa nước ngập cả ruộng đồng
Xanh bất tận là màu xanh trời, xanh nước...
Quê hương tôi không có cây cầu dừa, cây đước
Chỉ cây bông súng vươn lên bám đất, nuôi dân!
Tù những cánh đồng lúa hương mới,
Bạn từ phương nào đã đến với quê tôi,
Hãy dừng chân và xem như quê hương của mình nhé,
Cuộc sống có khó khăn nhưng nhiệt tình lòng nhiệt huyết
Chúng ta sẽ bắt đầu ươm lớn những niềm tin!
Nguyễn Thị Thuỳ Dương