+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 1/2 1 2 cuốicuối
kết quả từ 1 tới 10 trên 14

Ðề tài: Mẹ yêu

  1. #1
    Tham gia ngày
    Aug 2010
    Đến từ
    đà lạt
    Tuổi
    34
    Bài gởi
    31
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Icon14 Mẹ yêu

    Mẹ tôi


    Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.

    Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường để kiếm tôi làm tôi phát ngượng. Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: “Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!”.

    Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: “Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!”.

    Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì thế tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.

    Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gởi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.

    Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyên, hét lên: “Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!”. Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời “Ồ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!” và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài. Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?

    Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ. Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an sinh xã hội đã lo mai táng chu đáo.

    Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:

    “Con yêu quý,

    Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mẹ không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.

    Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ..

    Mẹ yêu con lắm,

    Mẹ...".

  2. #2
    Tham gia ngày
    Aug 2010
    Đến từ
    đà lạt
    Tuổi
    34
    Bài gởi
    31
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default mẹ yêu

    một bài viết phải nao lòng người. không biết tại sao mà mình đọc đi đọc lại nhiều lần mà vẫn thấy hay

  3. #3
    Tham gia ngày
    Nov 2009
    Đến từ
    Gần chợ Hà Đông
    Tuổi
    33
    Bài gởi
    349
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    không biết ai viết truyện này mà hay thế nhỉ?càng đọc càng thấy hay.
    Không có gì là khó tưởng tượng !!!
    Để tiếng Việt đẹp muôn đời
    Những ngôn ngữ chat xin mời bỏ qua !!!

  4. #4
    Tham gia ngày
    Aug 2010
    Bài gởi
    90
    Thanks
    1
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    Đọc đi đọc lại mà vẫn thấy cảm động!
    Sức mạnh mà không có công lí thì đó là bạo lực. Nhưng công lí mà không có sức mạnh thì chỉ là điều vô nghĩa!!

  5. #5
    Tham gia ngày
    Aug 2010
    Đến từ
    đà lạt
    Tuổi
    34
    Bài gởi
    31
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    các bạn đọc xem cho mình vài lời nhận xét.đừng đọc xong ngậm ngùi rồi ra đi vậy:((
    Chẵng biết ngày mai ra sao nữa
    Mà có ra sao cũng chẵng sao
    ]

  6. #6
    Tham gia ngày
    Jun 2009
    Đến từ
    CLBVoViNamĐứcTrọng-LĐ
    Tuổi
    32
    Bài gởi
    1,009
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    khi các bạn đọc xong bài này chắc ai ai sẽ cùng chung một suy nghĩ đó là tình mẹ hiền luôn rộng lớn dù ta có làm gì sai đi nữa thì mẹ vẫn luôn tha thứ cho chúng ta,vì vậy những ai đang còn mẹ thì hãy biết quý trọng chứ đừng để đến lúc mẹ ra rồi thì có hối hận thì đã quá muộn
    Đường Đời Vạn Lối Muôn Sầu Khổ
    Kiên Chí Ngày Đêm Nhẫn Nhịn Nhường

  7. #7
    Tham gia ngày
    Jun 2009
    Đến từ
    CLBVoViNamĐứcTrọng-LĐ
    Tuổi
    32
    Bài gởi
    1,009
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    Đóa hồng dâng Me

    Đời có mẹ
    Như hoa hồng tươi thắm
    Như dòng sông trôi chảy mãi không ngừng
    Đời có mẹ
    Như áo ấm mùa đông
    Vì tháng năm còn băng giá vô cùng
    Vì cây cỏ ngã nghiêng đời bão tố
    Mẹ trãi dài như nắng mới mùa xuân
    Tình mẹ
    Như thời gian không cập bến
    Mất mẹ rồi
    Như hoa trắng mãi đơn côi!
    Đường Đời Vạn Lối Muôn Sầu Khổ
    Kiên Chí Ngày Đêm Nhẫn Nhịn Nhường

  8. #8
    Tham gia ngày
    Aug 2010
    Đến từ
    đà lạt
    Tuổi
    34
    Bài gởi
    31
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    các bạn nói rất đúng.tôi cũng đã từng làm mẹ buồn.giờ tôi mới cảm thấy hối hận và thương mẹ nhiều lắm.không ai tốt với mình ngoài mẹ
    Chẵng biết ngày mai ra sao nữa
    Mà có ra sao cũng chẵng sao
    ]

  9. #9
    Tham gia ngày
    Jun 2009
    Đến từ
    CLBVoViNamĐứcTrọng-LĐ
    Tuổi
    32
    Bài gởi
    1,009
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    không chỉ có một mình bạn đâu mà còn có rất nhiều người đã từng làm cho mẹ mình phải khóc trong đó có cả tôi nữa
    Đường Đời Vạn Lối Muôn Sầu Khổ
    Kiên Chí Ngày Đêm Nhẫn Nhịn Nhường

  10. #10
    Tham gia ngày
    Sep 2009
    Đến từ
    CLB vovinam Đức Trọng-LĐ
    Tuổi
    30
    Bài gởi
    1,638
    Thanks
    2
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default

    ai mà chẳng làm cho ba mẹ mình buồn chứ...
    VOVINAM - ĐỨC TRỌNG - LÂM ĐỒNG

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts