+ Trả Lời Ðề Tài
kết quả từ 1 tới 7 trên 7
  1. #1
    Tham gia ngày
    Nov 2009
    Tuổi
    32
    Bài gởi
    107
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default Vovinam - Hồi ký anh và em

    Đây là hồi ký về mình và 1 người con gái, 1 vài chi tiết trong hồi ký đã được thay đổi để tránh tình tiết bạo lực. Ngày tháng là ngày chính xác theo trí nhớ của mình và nhật ký của người con gái đó. Anh cám ơn vì em đã xuất hiện trong cuộc đời của anh.

    Ngày 12/3/2007
    Anh đến với vovinam cũng thật tình cờ thôi, nhưng có lẽ anh nghĩ chính em mới là người mang đến cho anh nhiều nghị lực và niềm đam mê như thế. Anh yêu môn võ này cũng chính như anh yêu em vậy. Vì với anh, đó là 1 điều ý nghĩa nhất.

    Phải nhắc về anh, anh vốn là 1 nhân vật có thể nói là khét tiếng trong trường của mình, anh từng nổi tiếng với các vụ chặn đường hăm dọa cướp xe đạp, nói chung anh là 1 kẻ xấu, xấu vô cùng trong trường, và ai gặp anh cũng phải sợ, chỉ có nhóm gang của anh là không sợ, và em là không sợ anh.

    Còn em là 1 đứa con gái học giỏi, giỏi không hẳn là giỏi nhất trong trường, có thể nói là giỏi hơn anh, giỏi hơn anh rất nhiều, anh là học sinh trung bình, còn em thì học sinh giỏi hạng 4,5 trong lớp, nhưng tiếc là lớp em cũng không chung với lớp anh, chỉ có lên lớp 12 anh mới chuyển vào lớp em, nhưng cũng không được lâu.

    Hôm đó là 1 sự kiện tình cờ, anh tan học, một thằng nhóc học lớp 10, mới vào trường sắp chuẩn bị lên lớp 11, chuẩn bị cho kỳ thi HK nên anh mới đi về trễ như thế. Cả trường dường như chỉ còn 1 mình anh vậy. Vội vàng, anh ra lấy chiếc xe đạp của mình, và tình cờ, anh đã gặp em. Có 1 số thằng gian hồ trong trường, anh biết tụi nó, và anh trong nhóm tụi nó. Sau lần đầu tiên chạm mặt như thế, anh biết em sợ anh, vì anh cũng từng gây nhiều chiện trong trường, cũng từng óanh lộn, ăn hiếp kẻ yếu hơn mình, nhưng em là người con gái đầu tiên anh chưa ăn hiếp được.

    Ngày 13/3/2007

    Anh đã biết được chỗ em đỗ xe, anh đã cố ý đi từ sớm, và gửi chiếc xe đạp của anh kế bên cái chỗ đậu xe ưa thích của em, anh đã theo em từng chút một, và anh đã giáp mặt với em, nhưng lại không dám bắt chuyện, xin lỗi em vì anh đã quá nhát gan, 1 đứa giang hồ như anh mà cũng nhát , không dám nc với con gái thì thật là ngộ thật. Anh chưa bao giờ dám sợ 1 thằng nào, chưa bao giờ dám né tránh 1 cái gì hết, vậy mà anh đã né tránh em, không dám gặp mặt em, vì anh bik , em ghét anh....

    Và rồi, giờ ra chơi, lại một lần tình cờ nữa, lớp anh đá banh gặp lớp em, anh lại là thủ môn, anh nghĩ đã đến lúc anh show cho em thấy anh tài giỏi như thế nào trên sân banh chứ không phải chỉ là 1 thằng con trai bik bắt nạt kẻ yếu hơn mình. Nhưng mà, nhìn thấy nụ cười của em, anh để cho đội lớp em thắng mất rồi, kì đó, lớp anh thua 0-4, là lỗi của anh, xấu hổ , tưởng có thể làm được anh hùng, nhưng lại trở thành tội đồ và xấu hổ.

    Rồi tới giờ ra về, anh được bik em là cán bộ lớp, luôn luôn ra về trễ, anh cũng ra về trễ....đúng như vậy, chỉ còn có chiếc xe của anh và của em, anh tình cờ gặp dc em trong nhà giữ xe, và đúng như vậy, anh đã mở lời....

    "bạn cũng về trễ à"

    Một câu hỏi thật ngớ ngẩn em nhỉ, thật là ngớ ngẩn, anh có thể hỏi hàng câu tốt hơn mà, sao lại hỏi 1 câu ngớ ngẩn như thế chứ nhỉ, thật là chán quá đi.

    "Uhm"

    1 câu trả lời thật lạnh lùng quá đi, nhưng anh không nghĩ nó lạnh lùng vì anh bik em không thích anh......

    "Còn Dinh thì sao? ở lại học bù à? Chắc tại lo chơi mà không học phải không?"

    Em biết tên anh, chắc tại anh nổi tiếng qúa đây mà, buồn khi nghe câu đó, mình làm biếng vậy sao......

    "Uhm, phải cố gắng để đậu kỳ thi HK chứ, không thì rớt, mà sao, bạn bik tên Dinh"

    "Dinh nổi tiếng quá mà, ai không biết, mới vào trường là đã nổi rồi, Dinh giỏi thật nha"


    Ra là mình nổi tiếng như vậy, anh mới biết đó, anh cũng không ngờ luôn, nhưng được nói chuyện với em là niềm hạnh phúc của anh, chưa kịp hỏi tên, em nói….
    “Mình tên là Thiên Trang, mình cám ơn Dinh đã để cho lớp mình thắng hôm nay”
    Có thể nói cũng thật là bất ngờ, có thể em biết tên anh qua trận đấu ngày hôm nay, cũng thật là thất vọng quá đi, tập luyện quá trời, khổ luyện vậy mà lại để thua 1 cách thật là xẩu hổ, thua ngay vòng đầu nữa, lúc đó anh cứ nghĩ….là em chế nhạo anh nữa chứ……
    “Sao Dinh im lặng vậy?”
    Hỏi trúng tim đen của anh, anh chẳng biết phải trả lời như thế nào, vì chính anh cũng chẳng nghĩ được gì, kể cả câu nói nào anh cũng chẳng biết…..chỉ biết nhìn em, nhìn vào đôi mắt long lanh của em, mọi tội lỗi của anh như hiện ra, anh xấu hổ đứng trước 1 người thật giỏi và tuyệt vời như em.
    “Trang không sợ Dinh sao?”
    “Không có gì phải sợ, vì Dinh không có đáng sợ”
    Một câu trả lời thật than thiện, anh đã rung động vì em, mọi người đều sợ anh, anh không có bạn bè, em không sợ anh, lại đồng ý làm bạn với anh, anh thật là khờ khi hỏi câu hỏi ngốc đó, nhưgn cũng nhờ câu hỏi đó anh và em đã làm bạn với nhau…thật tuyệt vời phải không em…
    “Trang muốn đi ăn sang với Dinh ngày mai không?”
    “Nếu Dinh mời thì Trang đi”
    Giống như 1 buổi hẹn, không ngờ em lại đồng ý dễ dàng như thế, anh nghĩ chắc trong lòng em cũng nghĩ tới anh rồi phải không, nhưng đó chỉ là anh nghĩ thôi, suốt 1 buổi tối đó, anh đã phải liệt kê những câu hội thoại để có thể sáng hôm sau nói chuyện với em đó.
    “Xin phép, Trang phải đi học rồi, vậy hẹn gặp lại Dinh sáng mai”
    Anh chưa kịp chào, đã thấy em vội vã lên chiếc xe đạp của em và đạp đi mất, anh vẫn còn ngẫn ngơ đứng nhìn theo vì anh không ngờ, em lại đồng ý lời đề nghị của anh như thế, anh vẫn còn ngơ lắm, nhưng rồi, nhờ đó mà anh mới bắt chuyện được với em và dẫn đến nhiều chuyện xảy ra sau này mà đóng vai trò quan trọng với 2 đứa mình.
    (còn tiếp)

  2. #2
    Tham gia ngày
    Nov 2009
    Tuổi
    32
    Bài gởi
    107
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    Ngày 14/3/2007

    Buổi sáng, anh đã thức dậy thật sớm vì lớp của mình bắt đầu sớm mà em, tất cả các lớp 10 trong trường đều học từ sáng đên chiều. Anh đã sửa soạn thật là bảnh trai, dù mặc đồng phục và thắt cà vạt như đổng phục của trường, nhưng anh cũng xịt keo lên tóc, anh cũng chải đầu đàng hoàng, dầu thơm, hjx, đi ăn sáng thôi mà tự hỏi tại sao mình lại điệu như thế chứ, chắc tại muốn gây ấn tượng với em thôi. Anh chạy chiếc xe đạp tới trước, tình cờ, anh thấy em cũng chạy ra từ cái hẻm đó, anh lặng lặng ngừng lại và đợi 1 chút, sau đó chạy theo sau em. Nhìn từ phía sau, em mặc đồng phục của em thật tươm tất, chiếc váy ngắn màu xanh và cái áo màu trắng, với chiếc nơ trên ngực áo thật là dễ thương, em có thói quen hay để tóc trải dài, nhưng hôm nay thật kỳ lạ, em lại cột 1 cái nơ ở đằng sau tóc em, anh nghĩ chắc là em cũng thay đổi diện 1 chút để gặp anh, phải không?

    Anh bắt đầu lấy cái lý do là tình cờ, chạy lên ngang xe em đang chạy và chào.
    "Chào buổi sáng, thật là trùng hợp nhỉ?"
    Một câu chào thật ngây thơ, nhưng anh đã chuẩn bị trước và dợt cả buổi tối hôm qua rồi đó....
    "Chào Dinh, thật là trùng hợp, tính lên sớm đợi Dinh ai dè lại gặp Dinh trên đường"
    Em vẫn với giọng nói thân thiện đó, gương mặt ngây thơ dịu dàng đó, làm mém 1 chút nữa anh đụng vào 1 xe khác trên đường vì mải lo ngắm em. Rồi mình tới cái quán cơm trước trường, em kêu 1 đĩa cơm sườn , anh cũng 1 đĩa cơm sườn, 2 đứa ngồi đối diện, không nói gì gần như cả buổi, bất chợt em hỏi anh:
    "Hôm nay Dinh có ở lại học không?"
    "Có, ngày nào cũng ở lại hết"
    Anh tự hỏi em hỏi như thế để làm chi...
    "Dinh yếu môn nào nhất trong số các môn?"
    Ặc,câu hỏi này sao mà khó trả lời quá, anh vốn chẳng có giỏi môn nào ngoài môn Toán cả, nếu anh nói ra tất cả các môn anh yếu chắc em hoảng hồn luôn quá.
    "Dinh yếu tất cả các môn luôn đó"
    Đành phải nói sự thật thôi, chứ giấu thì em cũng sẽ biết thôi, chi bằng cứ nói thật tốt hơn, anh cũng xấu hổ khi phải nói ra cái đó.
    "vậy Dinh có ai kèm không, hay tự học 1 mình"
    "Dinh tự học 1 mình trong lớp, làm bài của giáo viên cho để sáng nộp lại thôi"
    "Vậy Dinh có muốn Trang kèm cho Dinh không?"
    câu hỏi này thật khó trả lời, tại sao em lại offer anh 1 lời mời như thế chứ, trong thâm tâm của anh, anh rất muốn trả lời có, nhưng nếu trả lời có, vậy thì em lại phí thời gian dành cho anh trong khi em có thể chuyên tâm dành cho việc học của em và không phải quan tâm gì đến anh hết....
    "Trang có rảnh không, nếu rảnh thì Dinh cần"
    1 câu trả lời thật lòng vậy, vì từ xưa đến nay, anh chưa hề biết dối lòng bao giờ.

    Chuông reng, 2 đứa chạy vào đỗ xe, và chuyện cũng khó khăn từ đây, anh bị thằng đại ca nó ra hiệu lại hỏi chuyện, nên anh kêu em đi vô lớp trước. Em chào anh và hẹn gặp tại lớp anh vào giờ nghỉ, anh chào em..

    Đại ca, là 1 thằng du côn ngoài đường, nó có rất nhiều đàn em trong trường, và anh cũng không ngoại lệ, anh thật sai lầm khi gia nhập vào băng nhóm của nó, thì ra nó cũng thích em, anh cũng không ngờ, anh thích em là đối đầu với nó, thật là khó, nhưng anh cũng không thể để em theo nó, vì anh bik nó là 1 người như thế nào, nhưng thật may nó tin tưởng anh, giao anh với 1 cái "nhiệm vụ" gọi là bảo vệ cho em....anh có thể lấy cái cớ này mà ở gần em....

    (còn tiếp)

  3. #3
    Tham gia ngày
    Nov 2009
    Tuổi
    32
    Bài gởi
    107
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    Ngày 14/3/2007, 5:20PM

    Đúng giờ, reng chuông tan học, cả lớp của anh nháo nhào chạy ra, anh thì bik nhiệm vụ mỗi ngày của mình, nên anh đã ở lại trong lớp, đợi mọi người đi hết, anh đã lên lớp của em. Lớp của em nằm cách lớp anh 2 phòng học, anh thấy em đang lau bảng, chuẩn bị gom đồ , anh chào em bằng 1 câu chào thân mật, em cũng chào lại anh, bất chợt, anh để ý thấy, em mỉm cười, 1 nụ cười thật dễ thương....

    "Hôm nay Trang có chuyện gì vui lắm à?"

    "Uhm"

    "chuyện gì vậy?" - Anh ngu ngơ hỏi...tò mò không dứt...

    "Bí mật, học xong, Trang sẽ nói"

    Anh xách hộ cặp của em về bên phòng học của anh, và rồi 2 đứa mình ngồi xuống, phải công nhận em thông minh, cái gì cũng biết làm cả, 1 cô gái rất thông minh, và dễ thương, và điều đó làm cho anh bắt đầu nẩy sinh 1 thứ gì đó rất đặc biệt với em...và hình như....em cũng như vậy.....

    Suốt cái buổi em kèm anh, anh không biết mình đã học được những gì, nhưng anh đã hiểu thêm 1 số điều về em....anh tự gọi đó là 10 điều cần lưu ý về em:
    1. Em rất thích ăn kẹo que, bằng chứng là em luôn mang theo kẹo que trong mình....và đòi cho anh 1 cục...
    2. Em rất thích màu hồng, vì em kể với anh như vậy, và cái nơ của em cũng màu hồng...
    3. Em rất thích con panda, vì cặp của em dán đầy hình con panda.
    4. Em rất ghét ai nói láo, vì em nói với anh em không thích người nào dối trá.
    5. Em rất thích môn Văn, vì em có thể viết bao nhiêu điều mà em thích
    6. Em rất thích......uống trà C2, cái này không bik vì sao..
    7. Em rất thích xếp hạc giấy những lúc rảnh, vì em show anh 2 hũ hạc giấy của em rồi, quả là 1 thành tích...
    8. Em rất thích.......khóc....anh không biết tại sao....(sau này thì anh mới bik vì sao)
    9. Em rất thích...mưa....vì nó buồn...
    10. Em rất thích....anh (điều này thì sau này anh mới ghi vào, nhưng bây giờ đang vik hồi ký nên anh thêm vào thôi)....

    Sau khi học xong, anh ngỏ ý mời em đi uống nước, nhưng em nói em phải về gấp, vì em còn phải học thêm buổi tối nay nữa, anh cũng không kịp hỏi là học môn gì thì em đã về mất rồi, anh nhìn theo bóng em chạy xuống cầu thang. THPT Gia Định bây giờ chỉ còn có 1 mình anh đứng ngơ ngẩn nhìn theo bóng em chạy ra khỏi cổng mà thôi......

    Một ngày thật nhẹ nhàng trôi qua....và ngày nào của chúng ta cũng như thế...cho tới cái buổi chiều mưa ngày hôm đó...2 đứa mình...đã thật sự thích nhau....

    (còn tiếp)

  4. #4
    Tham gia ngày
    Nov 2009
    Tuổi
    32
    Bài gởi
    107
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    Ngày 20/4/2007 - 6:00 AM

    Những tuần vừa qua trôi qua thật ảm đạm. Anh và em ngày ngày càng thân nhau hơn. Anh có cảm giác như nếu không ở cạnh em mỗi buổi chiều tan học thì có vẻ như anh thiếu thiếu cái gì đó. Mà cũng nhờ em mà điểm kiểm tra của anh tiến bộ hơn nhiều, điểm thi cũng khá tốt nữa. Vậy là nhờ em mà anh được lên lớp 11 chắc rồi ha.

    Hôm đó, trời mưa từ sáng sớm, em mặc áo dài đi học, xui ghê, trường của mình nổi tiếng trời mưa là ngập đầy sân, vậy mà em lại mặc áo dài đi học chi không biết nữa. Nhưng cũng nhờ cái chiều mưa ngày hôm đó, anh mới bik được là em đã thích anh nhiều như thế đó. Nếu không thì chúng ta đến bây giờ cũng chẳng có biết được thích là cái gì đâu em nhỉ, và có lẽ bây giờ anh cũng chẳng là 1 HLV vovinam nữa. Em đã mang đến thay đổi rất nhiều trong anh.

    Anh có nghe thằng đai ca nói, nó có 1 âm mưu gì đó xấu với em. Anh tình cờ nghe loáng thoáng được nó sẽ tổ chức hành động gì đó, và còn ý định thủ tiêu cả anh nữa, nó không muốn cho anh biết, nhưng tình cờ anh đã biết được ý định của tụi nó. Anh cũng chẳng biết phải làm cái gì nữa, nếu như nói cho em biết, thì em sẽ sợ, mà nếu anh không nói, thì anh cũng chẳng biết phải làm sao. Thôi thì đành liều vậy, suốt nguyên ngày, giờ chơi, giờ nghỉ 5 phút, mọi lúc mọi nơi anh đều kiếm lý do để ở bên cạnh em. Trời mưa tầm tã, sân trường bắt đầu ngập, rồi tới giờ về, anh nắm tay em kéo em ra bãi giữ xe để ra về trước, nhưng đột nhiên học sinh tràn ra, anh mất dấu của em, anh lo lắm, anh phải đi tìm em nếu không thì sẽ có chuyện lớn xảy ra mất. Anh đoán là nếu em có bị tụi nó bắt đi nữa thì cũng sẽ ở trong trường, vì tụi nó không thể nào mà đưa em đi xa được vì nhiều người sẽ biết. Và anh đã đoán đúng rồi...tụi nó lôi em ở cổng sau của trường, vốn là nơi vô cùng vắn vẻ vì chẳng có dân cư ở đó, chỉ đơn giản là 1 bãi rác ở phía sau. Anh vội kiếm 1 cái ống nước ở gần đó và tiến tới.

    "Mày làm gì ở đây? Tao không cần mày ở đây" - Thằng Đại ca nói với anh như thế.

    "Tụi mày thả Trang ra, không thì tao không nể nan đâu" - Lòng rất run nhưng anh cũng phải nói, dù anh có bị tụi nó đập đi nữa thì cũng phải cứu em cho bằng được.

    "Không nể à, mày làm gì được chúng tao" - bất chợt thằng Đại ca đẩy em về phía anh, em ướt từ trên xuống dưới, em khóc và nói với anh em sợ lắm nhưng anh nhẹ nhàng ôm em và nói với em là "Đừng có sợ, Dinh không để Trang bị gì đâu"...Anh dặn em là sau khi anh mở đường, thì em phải chạy ngay lập tức đi báo công an, anh sẽ ở lại chặn đường tụi nó. Anh cũng chẳng hiểu tại sao anh lại can đảm như thế nữa. Một mình anh và 8 thằng tụi nó, có đánh không chết cũng bị thương, nhưng lúc đó anh chỉ nghĩ đến em, nên anh không có sợ cái gì hết.
    "Mày hôm nay chết ở đây rồi, mày dám gần người đẹp của tao hả" - Thằng đại ca chỉ thẳng vào mặt anh mà nói.
    "Tao chỉ làm theo lời mày dặn, và tao vẫn làm theo điều đó đây, chỉ có tụi mày chơi sau lưng tao, tụi mày làm vậy mà được à"
    "Thằng này hay, mày tính làm phản à, được, hôm nay tụi tao cho mày biết tay" - Nó ra hiệu cho đàn em của nó.
    Anh chợt nói nhỏ với em rằng
    "Anh sẽ đánh tụi nó, em hãy chạy ngay vào trường, lấy xe đi gọi công an ngay nhé, đừng lo cho anh, cứ chạy, chuyện này là chuyện riêng của anh"
    Có lẽ vì em quá sợ, nên em không nói được gì, em chỉ khóc, mà gật đầu, thật ra anh cũng muốn em nói anh cẩn thận hay gì đó, nhưng không sao, em sợ, anh hiểu, lẽ ra từ lúc đầu anh không nên dây dưa với tụi này mới đúng.
    Tụi nó cùng 1 lúc lao tới, 2 thằng cầm 2 cây hàn nhào vào anh, anh bị một phát vào vai, nhưng anh cũng đã đánh 2 thằng đó ngất đi rồi, tuy nhiên anh cũng đã hơi kiệt sức 1 chút, còn lại 6 thằng, thì 5 thằng lên cùng 1 lúc, anh không thể nào đánh cả 5 thằng, chỉ cản không cho tụi nó tới gần anh, bất chợt, có thằng nào đó đánh 1 phát vào đầu anh, anh choáng váng, rồi tụi nó nhảy vào đánh anh, anh cảm thấy dần dần mệt, và rồi không còn cảm giác gì nữa. Anh ngất đi....không biết chuyện gì đã xảy ra sau đó.
    Ngày 21/4 - 1:30 AM
    Khi anh tỉnh dậy, anh chợt thấy người anh có vẻ nặn nề, anh thấy mình nằm ở bệnh viện, và kế bên anh, là em đang nắm tay của anh và ngủ thiếp. Anh không biết mình đã nằm như vậy bao lâu, đầu anh vẫn còn nhức lắm, anh chạm vào thì thấy băng đầu mình có chút máu, vậy là chắc sau cái cú đó, anh bị ngất đi, tay chân của anh cũng mất cảm giác....và không còn nhúc nhích được nữa......
    Bàn tay anh bị em nắm chặt...anh cũng vì quá mệt mà ngủ thiếp đi mất....
    21/4 - 8:30 AM
    Anh tỉnh dậy, thấy em đang khóc, anh chợt hỏi...
    "Trang mít ướt xấu quá à"
    Em chợt giật mình và nói anh xấu , tính dậy mà còn chọc em nữa. Anh hỏi em tại sao anh lại ở đây...Em trả lời là do anh bị tụi nó đánh ngất đi, đầu anh chảy máu, lúc đó em sợ lắm nên đưa anh vào bệnh viện..anh đã ngủ hết 1 ngày đêm rồi, nhưng củng may chỉ bị thương không nặng lắm, sứt miếng da đầu ra cũng không đến nỗi nào, tay chân thì bị đánh gãy những khớp nhỏ nên không di chuyển được, nhưng tịnh dưỡng rồi sẽ hết thôi. Anh hỏi chuyện gì đã xảy ra với mấy đứa kia, em nói là em gọi điện cho cậu của em, vốn là 1 HLV Vovinam, và chính ông ta đã cứu anh, và sau này chính cậu của em đã là người thầy đầu tiên dạy VOVINAM cho anh.
    Rồi tự nhiên em kêu anh nhắm mắt lại, em nói em có 1 món quà bất ngờ để cảm ơn anh đã cứu em...anh nhắm mắt lại và bất chợt.....
    "Em thích anh" - em nói và anh chưa kịp mở mắt, một nụ hôn đã đặt lên môi của anh....rồi anh thấy mặn, đó chính là do nước mắt của em chảy xuống môi anh. Nụ hôn đầu tiên của anh và em, đánh dấu tình cảm của 2 đứa mình bắt đầu từ lúc đó. Và rồi em ôm anh, anh chợt nói..
    "Trang có chắc không? Dinh đâu có gì tốt đẹp đâu" - Anh hỏi..
    "Hôm qua, anh đã rất là tốt đẹp rồi, không có anh, thì em bây giờ cũng không còn nữa rồi, em cám ơn anh nhiều lắm." - Em nói trong lúc còn mếu máo....trông em thật là dễ thương...

    Anh cũng không biết nói gì hơn nữa, chỉ biết là anh cũng rất thích em, anh cảm ơn em từ đầu đến cuối, đã không coi thường anh, và chính nhờ em, anh mới là 1 người như bây giờ, 1 người có ích cho xã hội và gia đình, thứ mà anh đã bỏ từ rất lâu, nay lại quay về. Và thêm nữa, chuyện tình của 2 đứa mình, cũng bắt đầu từ lúc đó.....
    (còn tiếp)
    thay đổi nội dung bởi: DjnG, 11-30-2009 lúc 10:45 AM

  5. #5
    Tham gia ngày
    Oct 2009
    Đến từ
    …NTU…√ø√ïñ@m…ÇLµß…
    Tuổi
    32
    Bài gởi
    3,724
    Thanks
    0
    Thanked 4 Times in 4 Posts

    Default

    DinG viết giống kịch bản film quá !!
    .

    .

    °¨¨°º"°¨¨°(_.•´¯`•«¤° (¯`♥.N•T•U.♥´¯) °¤»•´¯`•._)°¨¨°"º°¨¨°

    CLB Vovinam ĐH Nha Trang

    ๑۩۞۩๑[♥๑۩۞۩๑ (¯`•♥Mr.Kjm♥•´¯) ๑۩۞۩๑]♥๑۩۞۩๑

    ღღღ____†____*_* ♥ *_*____†____ღღღ




  6. #6
    Tham gia ngày
    Nov 2009
    Tuổi
    32
    Bài gởi
    107
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    Thư giãn đi, còn nữa, chuyện có thật đấy :)

  7. #7
    Tham gia ngày
    Oct 2009
    Đến từ
    …NTU…√ø√ïñ@m…ÇLµß…
    Tuổi
    32
    Bài gởi
    3,724
    Thanks
    0
    Thanked 4 Times in 4 Posts

    Default

    Ừ DinG viết tiếp đi, Kjm chờ
    .

    .

    °¨¨°º"°¨¨°(_.•´¯`•«¤° (¯`♥.N•T•U.♥´¯) °¤»•´¯`•._)°¨¨°"º°¨¨°

    CLB Vovinam ĐH Nha Trang

    ๑۩۞۩๑[♥๑۩۞۩๑ (¯`•♥Mr.Kjm♥•´¯) ๑۩۞۩๑]♥๑۩۞۩๑

    ღღღ____†____*_* ♥ *_*____†____ღღღ




Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts