Ngày 14/3/2007
Buổi sáng, anh đã thức dậy thật sớm vì lớp của mình bắt đầu sớm mà em, tất cả các lớp 10 trong trường đều học từ sáng đên chiều. Anh đã sửa soạn thật là bảnh trai, dù mặc đồng phục và thắt cà vạt như đổng phục của trường, nhưng anh cũng xịt keo lên tóc, anh cũng chải đầu đàng hoàng, dầu thơm, hjx, đi ăn sáng thôi mà tự hỏi tại sao mình lại điệu như thế chứ, chắc tại muốn gây ấn tượng với em thôi. Anh chạy chiếc xe đạp tới trước, tình cờ, anh thấy em cũng chạy ra từ cái hẻm đó, anh lặng lặng ngừng lại và đợi 1 chút, sau đó chạy theo sau em. Nhìn từ phía sau, em mặc đồng phục của em thật tươm tất, chiếc váy ngắn màu xanh và cái áo màu trắng, với chiếc nơ trên ngực áo thật là dễ thương, em có thói quen hay để tóc trải dài, nhưng hôm nay thật kỳ lạ, em lại cột 1 cái nơ ở đằng sau tóc em, anh nghĩ chắc là em cũng thay đổi diện 1 chút để gặp anh, phải không?
Anh bắt đầu lấy cái lý do là tình cờ, chạy lên ngang xe em đang chạy và chào.
"Chào buổi sáng, thật là trùng hợp nhỉ?"
Một câu chào thật ngây thơ, nhưng anh đã chuẩn bị trước và dợt cả buổi tối hôm qua rồi đó....
"Chào Dinh, thật là trùng hợp, tính lên sớm đợi Dinh ai dè lại gặp Dinh trên đường"
Em vẫn với giọng nói thân thiện đó, gương mặt ngây thơ dịu dàng đó, làm mém 1 chút nữa anh đụng vào 1 xe khác trên đường vì mải lo ngắm em. Rồi mình tới cái quán cơm trước trường, em kêu 1 đĩa cơm sườn , anh cũng 1 đĩa cơm sườn, 2 đứa ngồi đối diện, không nói gì gần như cả buổi, bất chợt em hỏi anh:
"Hôm nay Dinh có ở lại học không?"
"Có, ngày nào cũng ở lại hết"
Anh tự hỏi em hỏi như thế để làm chi...
"Dinh yếu môn nào nhất trong số các môn?"
Ặc,câu hỏi này sao mà khó trả lời quá, anh vốn chẳng có giỏi môn nào ngoài môn Toán cả, nếu anh nói ra tất cả các môn anh yếu chắc em hoảng hồn luôn quá.
"Dinh yếu tất cả các môn luôn đó"
Đành phải nói sự thật thôi, chứ giấu thì em cũng sẽ biết thôi, chi bằng cứ nói thật tốt hơn, anh cũng xấu hổ khi phải nói ra cái đó.
"vậy Dinh có ai kèm không, hay tự học 1 mình"
"Dinh tự học 1 mình trong lớp, làm bài của giáo viên cho để sáng nộp lại thôi"
"Vậy Dinh có muốn Trang kèm cho Dinh không?"
câu hỏi này thật khó trả lời, tại sao em lại offer anh 1 lời mời như thế chứ, trong thâm tâm của anh, anh rất muốn trả lời có, nhưng nếu trả lời có, vậy thì em lại phí thời gian dành cho anh trong khi em có thể chuyên tâm dành cho việc học của em và không phải quan tâm gì đến anh hết....
"Trang có rảnh không, nếu rảnh thì Dinh cần"
1 câu trả lời thật lòng vậy, vì từ xưa đến nay, anh chưa hề biết dối lòng bao giờ.
Chuông reng, 2 đứa chạy vào đỗ xe, và chuyện cũng khó khăn từ đây, anh bị thằng đại ca nó ra hiệu lại hỏi chuyện, nên anh kêu em đi vô lớp trước. Em chào anh và hẹn gặp tại lớp anh vào giờ nghỉ, anh chào em..
Đại ca, là 1 thằng du côn ngoài đường, nó có rất nhiều đàn em trong trường, và anh cũng không ngoại lệ, anh thật sai lầm khi gia nhập vào băng nhóm của nó, thì ra nó cũng thích em, anh cũng không ngờ, anh thích em là đối đầu với nó, thật là khó, nhưng anh cũng không thể để em theo nó, vì anh bik nó là 1 người như thế nào, nhưng thật may nó tin tưởng anh, giao anh với 1 cái "nhiệm vụ" gọi là bảo vệ cho em....anh có thể lấy cái cớ này mà ở gần em....
(còn tiếp)