+ Trả Lời Ðề Tài
kết quả từ 1 tới 2 trên 2
  1. #1
    Tham gia ngày
    Aug 2007
    Tuổi
    39
    Bài gởi
    545
    Thanks
    4
    Thanked 9 Times in 7 Posts

    Default Những câu chuyện thương tâm - VN

    Em bé đánh giày chờ… chết trên hè phố

    (Dân trí) - Đôi môi thâm đen, mắt luôn nhìn xoáy một cách khó hiểu, nhiều vị khách ngồi uống cà phê nghĩ em nghiện không ai dám đánh giày. Vì thế cơ hội em kiếm tiền chữa bệnh tim bẩm sinh cho mình là điều xa vời. Sự sống của em đang gấp gáp trên hè phố…

    Nguyễn Văn Sao, những ngày chống chọi với bệnh tim trên hè phố (ảnh: H. Ngân).

    Em Nguyễn Văn Sao - cậu bé đánh giày tâm sự đó là tên bố mẹ em đặt cho còn ở đây mọi người hay gọi em là “thằng Tim” vì từ nhỏ em đã bị mắc bệnh tim bẩm sinh. Ngày đó bố mẹ đưa đi khám các bác sĩ nói em bị hẹp van tim, em chỉ biết vậy, rất khó thở đòi bố mẹ đưa đi viện chữa trị nhưng bố mẹ nói em còn nhỏ, nhà không có tiền con ạ! Lúc đó ngực em rất đau, em òa khóc nhưng bố mẹ vẫn mặc kệ.

    Câu chuyện của tôi và Sao trong quán cà phê vỉa hè đầu ngã tư Quang Trung - Lí Thường Kiệt vào buổi sáng cuối thu, trời Hà Nội se lạnh có lẽ chỉ đủ để 2 người nghe thấy. Sao rất yếu em thở hổn hển, gấp gáp nhưng lại khiến nhiều người nhìn em dò xét bởi đôi môi thâm đen, tay, chân xù xì của em.

    Sao tâm sự, suốt ngày bố mẹ em cãi nhau, đánh nhau, cuối cùng bố mẹ bỏ nhau, 2 anh em bơ vơ, em được bà ngoại đón về ở cùng và cho ăn học, còn anh em bỏ đi kiếm sống. Bà thương em lắm, nhiều hôm đi học về bị các bạn trong trường trêu, thấy em khóc bà vội ôm em vào lòng động viên. Có những đêm nằm em mong được rúc vào lòng bố mẹ, bố mẹ vuốt ve để cho em bớt đi nỗi đau mà nước mắt cứ trào ra, bà lại ôm em vuốt ve động viên em lớn mau để kiếm tiền chữa bệnh.



    Cuộc sống của bố mẹ không hạnh phúc đã đẩy "thằng tim" ra vỉa hè chờ... chết! (ảnh: H. Ngân).

    Bà em năm nay cũng 80 tuổi rồi, bà làm gì có tiền chữa bệnh cho em. Vì vậy học hết lớp 9 em quyết chia tay bà xuống Hà Nội đánh giày kiếm tiền tự chữa bệnh cho mình.

    Nhưng ở đây nhiều người không biết nghĩ em nghiện nên họ không dám đưa giày cho em đánh. Còn nhiều người biết chuyện thì họ thương em lắm, ngoài việc thường xuyên đưa giày cho em đánh, thỉnh thoảng họ cho em thêm tiền, cho em ăn cơm… Số tiền ít ỏi kiếm được hàng ngày phần em chi tiêu vào cuộc sống, phần em tích cóp để chờ có dịp được về thăm bà còn chuyện chữa bệnh tim cho mình thì có lẽ… nói đến đây Sao òa khóc, người em như lịm đi, những hơi thở rất yếu ớt.




    Xã hội sẽ không để Sao "tắt" trên hè phố. (ảnh:H.Ngân)

    Em nhớ, hôm bà đưa em ra cổng để bắt ô tô về Hà Nội, hai bà cháu đã ôm nhau khóc, bà gạt đi những giọt nước mắt hiếm hoi của tuổi già dặn cháu giữ gìn sức khỏe, nếu bị bắt nạt thì chạy vào nhờ người lớn giúp đỡ con nhé!

    Sao kể, mùa thu trên quê em (thôn Giao Bình, xã Xuân Giao, huyện Bảo Thắng, tỉnh Lào Cai) đẹp lắm, những ruộng lúa vàng óng hình bậc thang xếp tầng tầng lớp lớp trải dài mê mải quanh co trên các sườn núi như đường lên trời.

    Sao kể tiếp, em đang sống ở xóm trọ bên kia cầu Long Biên, cùng xóm trọ với em có anh lái xe ôm rất tốt bụng, anh ấy mua cho em cả quần áo, chăn màn, thỉnh thoảng lại cho em đi ăn sáng rồi chở em vào phố đánh giày vừa kể Sao vừa đưa tay gạt đi những giọt nước mắt, mắt Sao đỏ hoe.

    Câu chuyện của tôi và Sao bỗng dưng bị ngắt quãng bởi một ai đó nói chen vào: “Sáng nay nó sang bên kia phố đánh giày bị chúng nó đánh cho, khóc chạy về mọi người dỗ mãi đấy”. Lúc này đã có hàng chục người dân trên phố vây quanh tôi và Sao.



    Bà Nguyễn Thị Bích Lộc - Nhân viên trông giữ xe công cộng: "Tôi sẵn sàng xin nghỉ việc để chăm sóc cháu trong viện": (ảnh: H.Ngân)

    Bà Hải Đường (số nhà 14, đường Quang Trung) cho biết, “Thằng bé này nó bị bệnh tim chú ạ, mấy ngày nay trời Hà Nội trở rét, môi nó đen lại, các đầu ngón tay ngón chân cũng tím đen. Hôm nay nó còn đỡ đấy, mấy hôm rồi nó còn ngã vật ra vỉa hè vì không thở được. Chúng tôi hàng xóm quanh đây ai cũng thương nó, thỉnh thoảng lại cho nó một hai chục nghìn, có người thì cho nó ăn cơm cùng. Có cả những vị khách nước ngoài đến đây uống cà phê thấy nó tội nghiệp cũng rút ra tờ 100 nghìn cho nó…!”.

    Bà Nguyễn Thị Bích Lộc, nhân viên trông giữ xe công cộng khu vực (48 Lí Thường Kiệt), nói thỉnh thoảng bà và Sao vẫn ăn cơm bụi, uống nước cùng nhau, nhưng mấy hôm nay Sao yếu quá, bà rất sợ cảnh “hôm nay ngồi ăn cơm với Sao nhưng ngày mai bà và Sao sẽ không gặp lại được nhau”.

    Bà Lộc cho biết, kinh tế gia đình nhà mình rất hoàn cảnh nhưng bà sẵn sàng xin nghỉ việc để chăm sóc Sao trong bệnh viện nếu ai đó tài trợ cho Sao mổ tim.

    Chia tay tôi, Sao nói em dự định mùa đông năm nay sẽ về thăm bà, món quà mà em nghĩ đến đó là những chiếc áo ấm để bà chống chọi với cái lạnh miền sơn cước. Sao nghĩ vậy nhưng không biết bệnh tim của em có cho em thực hiện điều đó.

    Tôi lên xe phóng đi đem câu chuyện này kể cho anh bạn tôi - Nguyễn Tiến Bình (nhà 1406 tòa nhà Licogi 13, đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội), anh trăn trở hứa sẽ giúp đỡ em khi sự việc còn chưa muộn và qua báo Điện tử Dân trí anh hỗ trợ bé Sao 3 triệu đồng và sẽ tìm cách giúp đỡ để em được điều trị bệnh tim sớm nhất.

  2. #2
    Tham gia ngày
    Aug 2007
    Tuổi
    39
    Bài gởi
    545
    Thanks
    4
    Thanked 9 Times in 7 Posts

    Default

    “Nghi án” đóng kim khâu lốp ngập đầu cháu bé 40 ngày tuổi

    (Dân trí) - Bệnh viện đa khoa TW Thái Nguyên vừa cứu sống cháu bé 40 ngày tuổi bị chiếc kim khâu lốp dài 10cm đâm từ đỉnh thóp đầu xuyên xuống cằm. Theo điều tra của PV, nhiều dấu hiệu cho thấy đây là vụ giết hại cháu bé một cách dã man.




    Chiếc kim khâu lốp đâm ngập trong đầu cháu bé.

    Nghi án vụ giết hại cháu bé bất thành

    Quan sát những tấm phim chụp X quang do ông Nguyễn Công Bằng, bác sĩ chuyên khoa cấp II, Trưởng khoa Chấn thương hỉnh hình - Bệnh viện Đa khoa TW Thái Nguyên cung cấp cho thấy, phần hộp sọ của cháu bé bị một dị vật dài khoảng 10cm xuyên từ trên đỉnh đầu xuống gần tới cằm cháu bé.
    Trao đổi với phóng viên Dân trí, bác sĩ Nguyễn Vũ Hoàng, người trực tiếp khám và tham gia mổ lấy dị vật cho biết, khoảng 13h ngày 6/11, ông tiếp nhận cháu bé vào khoa chấn thương chỉnh hình từ một người mẹ dáng vẻ thôn quê. Lúc này cháu bé trong tình trạng quấy khóc, không ăn. Quan sát ban đầu cho thấy, trên thóp đỉnh đầu của cháu bị rỉ máu và có một đầu dị vật bằng kim loại hơi nhô ra. Ngay lập tức các bác sĩ đưa cháu đi chụp phim X quang, qua đó khẳng định cháu bị một dị vật sắc nhọn dài chừng 10cm đâm từ đỉnh đầu xuống cằm.

    Xác định đây là một trường hợp ca bệnh cực kì khó khăn, cháu bé có thể bị tử vong bất kể lúc nào và điều nguy hiểm hơn là chỉ cần những cái lắc mạnh khiến dị vật nhúc nhích di chuyển trong não cháu bé thì tính mạng cháu cũng khó giữ được. Ngay lập tức kíp bác sĩ trực hôm đó gồm bác sĩ Đồng Quang Sơn, Trần Chiến và bác sĩ Hoàng lập tức tiến hành hội chẩn và đưa ra quyết định mổ để lấy dị vật.



    Dị vật nằm trong đầu cháu bé dài gần bằng chiếc xilanh

    Sau 1h đồng hồ phẫu thuật, các bác sĩ đã lấy thành công một chiếc kim khâu lốp sắc, nhọn dài gần 10cm ra khỏi đầu cháu bé trong sự kinh hãi của nhiều người.
    “Hiện giờ sức khỏe của cháu bé đã dần hồi phục, cháu ngủ ngon và ăn khá tốt nhưng chúng tôi vẫn phải chăm sóc hết sức cẩn thận để tránh những biến chứng sau mổ”, bác sĩ Trưởng khoa Nguyễn Công Bằng cho biết.
    Bị một chiếc kim khâu lốp sắc, nhọn, dài đâm xuyên đầu như vậy, điều gì đã khiến cháu bé thoát nạn? Trả lời câu hỏi của chúng tôi, bác sĩ Hoàng giải thích, rất may chiếc kim khâu lốp đó chưa chạm vào “vùng nguy hiểm” và cũng không gây đứt các mạch máu trong não. Và một điều không thể phủ nhận là “số” cháu quá may mắn.

    Giết cháu bé để trả thù người chồng trăng hoa?

    Theo tìm hiểu của chúng tôi, cháu bé 40 ngày tuổi vừa thoát khỏi lưỡi hái tử thần là Nguyễn Nhật Minh, mẹ cháu tên Nguyễn Thị T. quê ở một huyện vùng núi của tỉnh Thái Nguyên.
    Chị T cho biết, năm nay chị đã ở tuổi 40, không chồng, cách đây khoảng 1 năm chị có quen người đàn ông tên Lê Mạnh H. làm nghề xây dựng, quê huyện Đông Anh (Hà Nội). Quá trình quen biết, chị T và anh H nảy sinh tình cảm, chị đã chủ động xin anh H một đứa con để nuôi. Khi mang thai, biết anh H có gia đình riêng, bản thân chị đã chủ động chấm dứt mối quan hệ với H. Tuy nhiên, chị luôn bị một người xưng tên Duân và nói là vợ của H gọi điện thoại chửi mắng.
    Đúng hôm xảy ra sự việc, Duân cùng một người phụ nữ khác đến nhà chị T chơi, khi cả nhà chuẩn bị ăn cơm, 1 trong 2 người phụ nữ này đã xin được bế cháu Nhật Minh và chị T đồng ý trao cháu Minh cho họ. Được một lúc, chị T nghe thấy cháu Minh khóc ré lên bất thường. Đoán có việc chẳng lành chị chạy ra ôm giằng lấy con thì thấy máu trên đầu cháu Minh rỉ ra. Chị liền ôm con chạy một mạch ra trạm xá của xã, sau đó cháu được xuống bệnh viện Đa khoa TW Thái Nguyên, tại đây cháu Minh đã được cứu sống.


    Nguồn tin Dân trí cho hay, hiện cơ quan CSĐT Công an tỉnh Thái Nguyên đã tiến hành tạm giữ hình sự đối tượng Duân vì nghi liên quan đến vụ án.
    Tuy nhiên, tới ngày 9/11, nghĩa là sau 4 ngày xảy ra vụ án vẫn còn một tang vật quan trọng chưa được cơ quan tố tụng này thu giữ để làm rõ, đó là chiếc kim khâu lốp - hung khí mà đối tượng đã dùng để sát hại cháu Minh.
    Ngoài ra chiếc điện thoại di động của chị T là vật chứng lưu giữ những cuộc điện thoại đe dọa của người phụ nữ tự xưng tên Duân đã bị biến mất một ngày trước đó.
    Dân trí sẽ tiếp tục cập nhật diễn biến vụ án này.
    Hồng Ngân
    thay đổi nội dung bởi: Anh Huynh, 11-10-2009 lúc 11:30 AM

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts