Vợ là địch bồ là ta
Chiến sự xảy ra, ta về với địch
Nằm trong lòng địch vẫn nhớ về ta.
Bồ là phở nóng tuyệt vời.
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.
Bồ là nơi tỏ lời yêu.
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.
Bồ là rượu ngọt trong bình.
Vợ là nước ở ao đình nhạt teo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo.
Dòm vợ đôi mắt trông sao gườm gườm.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền.
Vợ tiêu một tí thì liền kêu hoang.
Bồ giận thì phải xuống thang.
Vợ giận bị mắng, bị phang dzập mình.
Một khi túi hãy còn tiền.
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh.
Một mai hết sạch sành sanh.
Bồ đi, vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà Gió lớn,
lều sập, mái nhà còn kia.
Vợ là cơm nguội của ta.
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng.
Khi sống đã không vui
thì chết có gì buồn ...
Sưu Tầm
thay đổi nội dung bởi: Thanh Hai_KG, 06-17-2009 lúc 07:45 AM
Vợ là địch bồ là ta
Chiến sự xảy ra, ta về với địch
Nằm trong lòng địch vẫn nhớ về ta.
Ra đường sợ nhất… công nông!
Về nhà sợ nhất… vợ không nói gì!
Ngẫm mình số chẳng ra chi
Vợ thì đời cũ, ti vi đời đầu
Đời đầu nên chẳng có râu
Vặn, sờ thoải mái mà màu chẳng lên
Chẳng bù cho cái nhà bên
Mới chạm một tí, mà lên ầm ầm
Hôm nào gió rét, mưa dầm
Mình sang hàng xóm sờ nhầm ti vi…
Muốn đi mà chẳng dám đi
Sợ vợ nó nguýt, sợ dì nó ghen
Sợ đi rồi sẽ thành quen
Sợ anh hàng xóm tòm tem vợ mình.
Học Văn cho Võ bất phu
Học Võ cho Văn bất nhược
Văn không Võ, Văn thành nhu nhược
Võ không Văn, Võ hóa bạo tàn.!
[Luôn luôn phấn đấu để trở thành một con người hoàn hảo và toàn diện]
Tuổi trẻ là thời khắc quan trọng nhất của đời người. Phải trân trọng từng phút, từng giây để tận hưởng cuộc sống, để làm mọi việc mà mình tự hào và xem đó là điều đáng quý.!
!<---- Tự hào là Môn Sinh Vovinam-Việt Võ Đạo ---->!
Định Nghĩa Vợ
Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Ðến khi xuất giá trở thành... "quan gia"
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm... lính hầu tình "quan gia"
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ... chẳng bà con chi
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm... lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không... làm tàng
Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng "công thức giản đơn"... làm huề
Khi Vợ đã ngỏ lời... chê
Thì nên sửa đổi... "đa-bê" tức thì (database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
"Program" Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đã nói là... "không!"
"Nguyên hàm bất định", đừng mong tìm dò
Vợ mà nổi nóng dằng co
"Bảo toàn định luật" phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
"Bảy hằng đẳng thức" sẵn sàng lắng nghe
Mỗi khi mà đã ngừng xe
Phải lo... "chuyển vế" mở xe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ý "khai hàm tích phân"
Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
"Khảo sát hàm số" nhưng cần làm thinh
Vợ... "input" chữ "shopping"
Thì... "output" phải áo xinh, váy đầm...
Muốn Vợ đừng có... chầm bầm
"Credit cards" cứ âm thầm... "khai căn"
Nếu... lỡ mà có lăng nhăng
"Giá trị tuyệt đối" một lần rồi thôi
Tình Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức "đương thời quan gia"
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là... "parabol"
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ làm... lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà...
Quan gọi thì... "dạ, bẩm bà có ngay"
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét... lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Ðổ thừa... thương Vợ chứ ai mà... đần
Tính chất phải... học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm... thua!!!
---
(Sưu tầm)
Định Nghĩa Vợ (2)
Vợ là mẹ các con ta
Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân
Vợ là tổng hợp: Bạn thân
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền ...
Vợ là ngân khố kho tiền
Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra .
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi sóng khiến ta chìm phà
Vợ là âm nhạc, thi ca
Vừa là cô giáo vừa là luật sư
Cả gan đấu khẩu vợ ư?
Cá ương không muối, chồng hư cãi vờ (vợ)
Chồng ơi ! Đừng có dại khờ
Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai?
Vợ là phước, lộc, thọ , tài ...
Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen
---
(Sưu tầm)
TIỀN & VỢ
Còn tiền... vợ nói líu lo
Hết tiền thì... vợ hét , "ho" suốt ngày !
Còn tiền... vợ hiền như nai
Hết tiền... vợ mắng như nài quản voi !
Còn tiền... nhỏ nhẹ , hẳn hoi
Hết tiền... vợ réo như còi hỏa xa !
Còn tiền thì... vợ hiền hòa
Hết tiền... vợ dữ như là chằn tinh !
Còn tiền... vợ gọi : "Anh... anh"
Hết tiền... vợ gắt như chanh không đường !
Còn tiền... tình thương... mến thương
Hết tiền... vợ đạp rớt giường như chơi !!!
ạc ai cũng làm 1 bài mình hok biết làm thơ buồn dữ vậy ta
Tánh tôi không thích ăn quà,
Ði đâu cũng thích về nhà ăn cơm.
Con bò trọn kiếp nhai rơm,
Còn tôi trọn kiếp "nhai" cơm…ở nhà.
Thương vợ
Quanh năm thất nghiệp, cứ ở không
Để mặc đám con, với thằng chồng
Lặn lội sòng bài luôn thường trực
Cần cù nghiên cứu chưởng Hồng Kông
Cơm nấu có khê, thì cũng mặc
Áo quần chẳng giặt, sợ tốn công
Trời ơi vợ đâu mà biêng quá
Biết thế lấy người khác cho xong
Sưu Tầm
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)