Thầy Tôi
(Viết nhân ngày lễ Hội Nhà Giáo Việt Nam 20 tháng 11 và cũng là ngày Thượng Thọ của Chưởng Môn)
Trân trọng kính trao về Ân Sư Nghĩa Phụ: Chưởng Môn Lê Sáng
Thầy tôi tóc đã bạc màu, người đã già dặn hơn qua bao năm tháng trải đời, vì đời và cho đời..…
Thời gian đã thay đổi sắc diện con người, nhưng lòng trung kiên của người trước sau như nhất không bao giờ thay đổi. Tánh tình, tác phong của người vẫn như xưa… Vẫn đạo mạo, ăn nói từ tốn, sắc và mạnh, dáng vẽ uy nghi đỉnh đạc khiến người đối diện có một sự kính mến và thần phục, mỗi lời nói ra mang nhiều ý nghĩa thâm sâu, hàm chứa một trời tâm sự…
Thầy tôi rất thích viết văn làm thơ, văn chương của thầy lưu loát, ẩn chứa những lời trung nghĩa, đạo đức, khuyên nhủ mọi người luyện rèn đức tính tốt trên bước đường hành đạo…
Thầy đã dùng cả tâm trí và gởi trọn cuộc đời của thầy cho môn phái, vì môn phái thầy đã hy sinh nhiều thời gian qúi báo không màng gian lao khó nhọc, nhất cử nhất động lúc nào thầy cũng chỉ nghĩ đến sự tồn vong và tiến trình phát triễn của môn phái..Thầy đã không ngừng nghiên cứu từng miếng võ bổ xung vào chương trình huấn luyện để cho môn phái ngày một hoàn hảo hơn và theo kịp trào lưu tiến hoá của nhân loại. Đêm khuya thầy vẫn ngồi dưới ánh đèn viết lại những suy tư và ý tưởng của Sáng Tổ để truyền lại cho thế hệ môn đồ hậu học.
Những lúc đau bịnh hay gặp những hoàn cảnh khó khăn, thầy vẫn luôn chịu đựng và cố gắng vượt qua, ý chí của thầy không bao giờ sờn, lòng hy sinh của thầy không bao giờ dứt, dù sông có cạn, đá có mòn, lòng thầy đối với Sáng Tổ và môn phái trước sau như nhất, luôn Trung Kiên không bao giờ thay đổi, đó là một đức tính tốt mà các môn sinh cần phải noi gương và học tập theo..
Thầy đã theo Sáng Tổ từ thời trai trẻ năm 1940 lúc 20 tuổi, lúc nào cũng ở bên cạnh Sáng Tổ như hình với bóng theo từng nhịp bước phong ba: - Vào rừng, ra thành, lên non, xuống biển, đi từ Bắc vào Nam để phát triễn môn phái, có những lúc đói khổ cháo rau đạm bạc thầy và sáng Tổ vẫn sống an nhàn, vẫn tiếp tục huấn luyện dạy võ không ngừng nghỉ dù không tiền không bạc… Vì ân tình của Sáng Tổ, vì tình nghĩa thâm sâu của Sáng Tổ truyền lại.. cho nên thầy đã dùng cả cuộc đời của thầy hy sinh cho môn phái không bao giờ nghĩ đến cuộc sống cá nhân riêng tư của mình.
Thầy luôn ưu tư và thao thức với vận mệnh nổi trôi của môn phái, thầy vui khi thấy môn phái phát triển tốt đẹp, mọi người đoàn kết yêu thương nhau, thầy buồn khi thấy môn phái bị chia rẽ, anh em mất tình đoàn kết không yêu thương và qúi trọng lẫn nhau.
Thầy luôn mong muốn các môn sinh làm việc phải tuân thủ qui luật, học tập đạo đức song song với luyện rèn võ thuật, thầy muốn các môn sinh phải thấu triệt lý tưởng của môn phái vì đời và giúp ích cho đời phụng sự thế gian sống đúng với cương vị của con người võ sĩ đạo..
Nhờ sự lãnh đạo tài năng của thầy mà các môn sinh Vovinam không ngại gian lao, khốn khó đã đưa môn phái đi phát triển lớn mạnh, sâu rộng khắp nơi từ trong nước ra đến hải ngoại, từng bước thực hiện di chỉ của sáng tổ: - Chuyển biến Việt Võ Đạo thành Nhân Võ Đạo!
Nhớ về công ơn của Thầy, nhìn gương sáng của thầy, thấu hiểu lý tưởng thầy truyền dạy và cũng vì thâm tình của thầy và chư huynh đệ, tôi đã cảm động mà dấn thân phục vụ cho môn phái mấy chục năm qua, mặc dù trải qua nhiều cay đắng và không biết bao chông gai hiểm trở đã, đang và sẽ cản trở bước tiến trong phát triễn, nhưng tôi luôn nhìn gương của thầy mà cố gắng noi theo, chu toàn nhiệm vụ để đem lại sự thành công và vinh quang cho môn phái là món quà dâng lên thầy trong ngày thượng thọ!
Nhân Lễ Hội Nhà Giáo Việt Nam, Lễ Tạ Ơn Hoa Kỳ, cũng là ngày thượng thọ Chưởng Môn .. xin tất cả môn sinh hảy để một chút tâm hồn lắng đọng: Hướng Gốc - Nhờ Nguồn…nhớ về người thầy kính yêu của mình để tất cả sống với tình nghĩa anh em trong đại gia đình Vovinam Việt Võ Đạo thân thương!
Cầu mong thượng đế ban phước lành cho thầy luôn mạnh khỏe, tâm an tịnh, vui vẽ…
Kính chúc thầy : Vạn sự như ý, Phước như Đông Hải, Vạn Thọ vô Cương.
Môn sinh Cẩm Bình
Vovinam Việt Võ Đạo America.