+ Trả Lời Ðề Tài
kết quả từ 1 tới 4 trên 4
  1. #1
    Tham gia ngày
    Apr 2007
    Đến từ
    VN & USA
    Bài gởi
    108
    Thanks
    0
    Thanked 2 Times in 2 Posts
    Blog Entries
    1

    Default Tâm sự với thầy cô !

    Tâm sự với thầy cô !

    Sắp tới ngày lễ nhớ ơn thầy cô ở Việt Nam, xin mở đề tài nầy để cho các thành viên viết cảm nghĩ của mình về những người thầy hoặc cô mà mình đã một thời được hướng dẫn và dạy dỗ chúng ta thêm sự hiểu biết và nên người…

  2. #2
    Tham gia ngày
    Apr 2007
    Bài gởi
    290
    Thanks
    1
    Thanked 10 Times in 10 Posts

    Default

    Thầy Tôi


    (Viết nhân ngày lễ Hội Nhà Giáo Việt Nam 20 tháng 11 và cũng là ngày Thượng Thọ của Chưởng Môn)

    Trân trọng kính trao về Ân Sư Nghĩa Phụ: Chưởng Môn Lê Sáng

    Thầy tôi tóc đã bạc màu, người đã già dặn hơn qua bao năm tháng trải đời, vì đời và cho đời..…

    Thời gian đã thay đổi sắc diện con người, nhưng lòng trung kiên của người trước sau như nhất không bao giờ thay đổi. Tánh tình, tác phong của người vẫn như xưa… Vẫn đạo mạo, ăn nói từ tốn, sắc và mạnh, dáng vẽ uy nghi đỉnh đạc khiến người đối diện có một sự kính mến và thần phục, mỗi lời nói ra mang nhiều ý nghĩa thâm sâu, hàm chứa một trời tâm sự…

    Thầy tôi rất thích viết văn làm thơ, văn chương của thầy lưu loát, ẩn chứa những lời trung nghĩa, đạo đức, khuyên nhủ mọi người luyện rèn đức tính tốt trên bước đường hành đạo…

    Thầy đã dùng cả tâm trí và gởi trọn cuộc đời của thầy cho môn phái, vì môn phái thầy đã hy sinh nhiều thời gian qúi báo không màng gian lao khó nhọc, nhất cử nhất động lúc nào thầy cũng chỉ nghĩ đến sự tồn vong và tiến trình phát triễn của môn phái..Thầy đã không ngừng nghiên cứu từng miếng võ bổ xung vào chương trình huấn luyện để cho môn phái ngày một hoàn hảo hơn và theo kịp trào lưu tiến hoá của nhân loại. Đêm khuya thầy vẫn ngồi dưới ánh đèn viết lại những suy tư và ý tưởng của Sáng Tổ để truyền lại cho thế hệ môn đồ hậu học.

    Những lúc đau bịnh hay gặp những hoàn cảnh khó khăn, thầy vẫn luôn chịu đựng và cố gắng vượt qua, ý chí của thầy không bao giờ sờn, lòng hy sinh của thầy không bao giờ dứt, dù sông có cạn, đá có mòn, lòng thầy đối với Sáng Tổ và môn phái trước sau như nhất, luôn Trung Kiên không bao giờ thay đổi, đó là một đức tính tốt mà các môn sinh cần phải noi gương và học tập theo..

    Thầy đã theo Sáng Tổ từ thời trai trẻ năm 1940 lúc 20 tuổi, lúc nào cũng ở bên cạnh Sáng Tổ như hình với bóng theo từng nhịp bước phong ba: - Vào rừng, ra thành, lên non, xuống biển, đi từ Bắc vào Nam để phát triễn môn phái, có những lúc đói khổ cháo rau đạm bạc thầy và sáng Tổ vẫn sống an nhàn, vẫn tiếp tục huấn luyện dạy võ không ngừng nghỉ dù không tiền không bạc… Vì ân tình của Sáng Tổ, vì tình nghĩa thâm sâu của Sáng Tổ truyền lại.. cho nên thầy đã dùng cả cuộc đời của thầy hy sinh cho môn phái không bao giờ nghĩ đến cuộc sống cá nhân riêng tư của mình.

    Thầy luôn ưu tư và thao thức với vận mệnh nổi trôi của môn phái, thầy vui khi thấy môn phái phát triển tốt đẹp, mọi người đoàn kết yêu thương nhau, thầy buồn khi thấy môn phái bị chia rẽ, anh em mất tình đoàn kết không yêu thương và qúi trọng lẫn nhau.
    Thầy luôn mong muốn các môn sinh làm việc phải tuân thủ qui luật, học tập đạo đức song song với luyện rèn võ thuật, thầy muốn các môn sinh phải thấu triệt lý tưởng của môn phái vì đời và giúp ích cho đời phụng sự thế gian sống đúng với cương vị của con người võ sĩ đạo..

    Nhờ sự lãnh đạo tài năng của thầy mà các môn sinh Vovinam không ngại gian lao, khốn khó đã đưa môn phái đi phát triển lớn mạnh, sâu rộng khắp nơi từ trong nước ra đến hải ngoại, từng bước thực hiện di chỉ của sáng tổ: - Chuyển biến Việt Võ Đạo thành Nhân Võ Đạo!

    Nhớ về công ơn của Thầy, nhìn gương sáng của thầy, thấu hiểu lý tưởng thầy truyền dạy và cũng vì thâm tình của thầy và chư huynh đệ, tôi đã cảm động mà dấn thân phục vụ cho môn phái mấy chục năm qua, mặc dù trải qua nhiều cay đắng và không biết bao chông gai hiểm trở đã, đang và sẽ cản trở bước tiến trong phát triễn, nhưng tôi luôn nhìn gương của thầy mà cố gắng noi theo, chu toàn nhiệm vụ để đem lại sự thành công và vinh quang cho môn phái là món quà dâng lên thầy trong ngày thượng thọ!

    Nhân Lễ Hội Nhà Giáo Việt Nam, Lễ Tạ Ơn Hoa Kỳ, cũng là ngày thượng thọ Chưởng Môn .. xin tất cả môn sinh hảy để một chút tâm hồn lắng đọng: Hướng Gốc - Nhờ Nguồn…nhớ về người thầy kính yêu của mình để tất cả sống với tình nghĩa anh em trong đại gia đình Vovinam Việt Võ Đạo thân thương!

    Cầu mong thượng đế ban phước lành cho thầy luôn mạnh khỏe, tâm an tịnh, vui vẽ…
    Kính chúc thầy : Vạn sự như ý, Phước như Đông Hải, Vạn Thọ vô Cương.

    Môn sinh Cẩm Bình
    Vovinam Việt Võ Đạo America.

  3. #3
    Tham gia ngày
    Apr 2007
    Đến từ
    VN
    Bài gởi
    249
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    Thầy Cũ Võ Đường Xưa


    Cuộc sống đời người, con người luôn luôn hướng về phía trước, đi tới, bước tới, chạy tới, trườn tới, lao tới, tiến tới nhắm về phía trước. Hoàn cảnh và điều kiện sống, không gian và thời gian luôn luôn thay đổi, chuyển động. Cái gạch nối giữa quá khứ và tương lai là hiện tại - hiện tại có thật nhưng không tồn tại - hiện tại luôn được thay thế bởi tương tai và bị đẩy lùi vào kho lẫm quá khứ.

    Mọi việc trên đời cũng đều phải trở thành quá khứ, có những việc qua rồi, con người không màng nhớ, bận nhớ, có việc qua rồi nhưng thật khó quên.. Nó như in sâu vào võ não, nhớ tới là nó có thể sống dậy, tiềm thức được khơi động, nó sống dậy trong cái tư duy trừu tượng, chớ không thể sống dậy nghiễm nhiên giữa dòng hiện thực, là thực hữu trong vô hữu. Đó là những kỷ niệm mà đời người ít nhiều ai cũng phải có, như hôm nay tôi nhớ lại Thầy Cũ - Võ Đường Xưa!

    Thầy chúng tôi, chúng tôi (những môn sinh Vovinam Việt Võ Đạo võ đường sư phạm Qui Nhơn xưa) nhớ như in - Một dáng dấp nhỏ người nhưng rắn chắc, nhanh nhẹn, đôi mắt tinh anh, phong thái hiền hoà, trầm tỉnh và đầy tự tin, khiêm tốn và quả quyết - một tấm lòng nhiệt thành vì dân tộc vì môn phái và những thế hệ trẻ. Cuộc đời thầy (ngoại thể và nội thể) là một kiểu mẫu nghiêm túc, chân thành và tận tụy, là tấm gương sáng tuyệt vời từ mỗi bước đi, mỗi việc làm, lễ lối hành xữ, không ngừng đưa hoạt động môn phái tiến lên , làm cho xã hội ngày càng tốt đẹp, thế hệ trẻ Việt Nam càng trở nên những con người xứng đáng với tình cảm sư môn đầm thắm dạt dào, trong ánh mắt nghiệm nghị vẫn luôn chan chứa thương yêu đối với tất cả môn sinh.
    Chúng tôi luôn cảm nhận được những khích lệ động viên, những lo lắng của thầy cũng như những trìu mến qua ánh mắt của thầy nhiều hơn là lời nói. Thầy ít nói, thầy làm nhiều hơn nói, với nhiều tài năng đa dạng, khả năng thích nghi hoàn cảnh, vượt tiến… Thầy đã ảnh hưởng sâu đậm trong tư tưởng và tình cảm của tất cả môn sinh Viêt Võ Đạo võ đường sư phạm Qui Nhơn nói riêng và toàn Qui Nhơn - Bình Định nói chung. Thầy đã tận tụy chăm dắt đào tạo môn đồ từng bước trưởng thành trong sự nghiệp xây dựng phát triển môn phái và dân tộc, nếu những môn đố ấy với đủ thành phần nghề nghiệp trong xả hội từ lao động đến trí thức có mặt trên khắp các tỉnh miền trung và cao nguyên. Thầy vẫn mãi là bậc thầy tôn kính với vô vàn mến yêu của chúng tôi, sự đời tuy không thường có nhưng vẫn thường còn, đó là tình cảm nhớ thương của chúng tôi hướng về thầy: - Võ Sư Nguyễn Văn Chiếu.

    Võ đường xưa đó là một khu Préau ở tầng trệt có diện tích 150 m2, nền lót gạch hoa, trước mặt là công viên Mini, sau lưng là nội trú nữ, các tầng trên là phòng học nằm trong toàn khu của trường sư phạm Qui Nhơn ngày xưa. Cũng chính nơi đây mà chúng tôi hấy mình được trưởng thành trong nề nếp sinh hoạt của môn phái, gương sáng và lòng tận tụy của Ân Sư, tình nghĩa sư môn và huynh đệ đồng môn thắm thiết vô bờ. Cuộc sống từ đây càng có ý nghĩa, cũng chính nơi đây chúng tôi mở rộng nhân sinh quan, vũ trụ quan, thấm nhuần nghĩa lý của Bàn Tay Thép và con Tim Từ Ái, thắm nhuần được tinh hoa của võ Việt và tinh thần người Việt học võ Việt để giữ nước Việt, thắm nhuần được cái tinh thần thượng võ cao qúi và nhân cách ở đời. Nơi đây những thư sinh chúng tôi trói gà không chặt, những giáo sinh của trường sư phạm Qui Nhơn ngày nào đã được rèn luyện về võ lực, võ thuật, võ đạo một cách nghiêm túc, mỗi ngày mỗi thăng tiến, bừng bừng hào khí và tin yêu, lớn lên trong nhiều mặt, có trí thức năng lực và bản lãnh, ra trường đã cống hiến cho xã hội, đất nước với cả tâm huyết nhiệt thành. Giờ nầy đây, nói một cách không hồ đồ: - Quả nơi đây đã tào tạo góp cho đất nước nhiều con người hữu ích.

    Võ đường sư phạm xưa – nơi môn sinh nam nữ đua nhau rèn luyện – cũng là nơi nặng nghĩa thâm tình với biết bao kỷ niệm của thời tươi đẹp.

    Dòng thời gian không ngừng chảy, giờ đây những người môn sinh ngày ấy đang ở khắp nơi, xuôi ngược trên mọi miền đất nước cũng đang ở vào độ trung niên.
    Vào thời điểm mà cổ nhân thường nói không nghi ngờ hoặc biết mệnh trời (Tứ thập nhị bất hoặc Ngũ thập tri thiên mệnh) tất cả đều hội nhập vào dòng sống hiện tại với mỗi hoàn cảnh điều kiện sinh hoạt khác nhau và nghề nghiệp cũng có thể thay đổi khác xưa.
    Nhưng có một điều chắc chắn không khác nhau đó là khi nhớ về Thầy Cũ và Võ Đường Xưa vẫn nhớ như in với tình cảm nồng nàn không phai nhạt.

    Hôm nay tôi viết những dòng nầy, bồi hồi thương cảm kính nhớ ân sư, nhớ huynh đệ đồng môn “ Thầy Cũ – Võ Đường Xưa” cũng là tiếng lòng của những người môn sinh Vovinam Việt Võ Đạo võ đường sư phạm Qui Nhơn – Bình Định mãi mãi còn âm vang trong tâm thức.
    Môn sinh Băng Trung
    Đỗ Minh Liên

  4. #4
    Tham gia ngày
    Sep 2008
    Tuổi
    36
    Bài gởi
    12
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default Nhớ ơn Thầy Cô

    Nhớ ơn Thầy Cô.

    Từ lâu lắm rồi, hồi tôi còn là một cậu bé chưa được đi học, tôi đã nghe câu nói:

    Không thầy đố mầy làm nên!

    Trong gia đình ông bà, cha mẹ của tôi cũng luôn nói đến câu nầy để tôn vinh những thầy cô đã cực khổ dạy bảo cho các trẻ em có sự hiểu biết vào đời. Lúc nhỏ, tôi không hiểu biết câu nầy như thế nào??? Dần dần lớn lên, tôi được đi học vào lớp 1, các thầy cô ở nhà trường dạy cho tôi biết viết, biết đọc, biết làm toán , học từ năm nầy sang năm khác, mỗi lần lên lớp là thay đổi một người thầy hay cô mới, nhưng thầy cô nào cũng truyền dạy cho chúng tôi những môn học về sự hiểu biết về đời sống lớn rộng bao la của thế giới loài người, vạn vật và vũ trụ, những toán học hữu dụng trong cuộc sống, những đạo đức làm người qua những câu ca dao tục ngữ do ông bà, tổ tiên Việt Nam truyền dạy lại cho con cháu, những câu tục ngử, những bài ca dao mang những ý nghĩa thật là sâu sắc mà tôi phải suy nghỉ thật nhiều mới thấu hiểu ý nghĩa của nó… và tôi cũng học được câu nói mà ông bà cha mẹ tôi thường hay nói: - Không Thầy đố mầy làm nên!

    Quả thật vậy, qua những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường, được các thầy cô dạy những kiến thức tổng quát trong cuộc sống, những lý lẽ làm người, cách cư xử đối với bạn bè, gia đình và xả hội.. sự giảng dạy nhiệt tình của qúi thầy cô tốn nhiều công sức và kiên nhẫn, bền chí.. cho nên chúng ta bổn phận làm trò thật không thể nào quên được những công ơn khó nhọc đó…

    Bây giờ tôi đã tốt nghiệp ra trường nhưng luôn mang những lời dạy của thầy cô vào đời, đem theo làm hành trang ứng dụng trong cuộc sống, nó đã giúp tôi rất nhiều trong các ứng xử với những môi trường chung quanh.

    Cho nên tôi thấy những người thầy và cô thật là cao cả và vĩ đại, họ đã hy sinh nhiều thời gian và sự khổ nhọc để hướng dẫn và dạy dỗ cho các trẻ em từ người không biết gì thành một người có sự hiểu biết cao thâm là cả một vấn đề nan giải và khó khăn…Thầy cô như những người cha, người mẹ cũng tảo tần sớm hôm, cũng thức khuya, dậy sớm để soạn bài, chấm điểm cho các học sinh, Thầy cô là người trực tiếp chịu trách nhiệm về sự nên hay không nên của người trò.. cho nên trách nhiệm của thầy cô rất là lớn…
    Lúc còn nhỏ, chúng tôi không hiểu được sự cực khổ đầy trách nhiệm của thầy cô, nên đôi khi bỏ học, phá phách làm cho thầy cô phải lo lắng và buồn khổ… giờ lớn lên mới hiểu biết được công ơn của thầy cô không thua gì cha mẹ…

    Chúng ta hôm nay lớn lên thành người hữu dụng là nhờ công ơn thầy cô dạy bảo, cho nên là học trò thì luôn luôn kính nhớ đến thầy, đừng bao giờ làm buồn lòng và quên ơn thầy cô của mình…

    Nhân ngày lễ thầy cô, tôi xin có đôi dòng tưởng nhớ và tri ân đến thầy cô đã từng dạy dỗ tôi,,, cầu mong qúy thầy cô luôn mạnh, cuộc sống an lành và vui vẽ bên những mái đầu xanh ngây thơ trong trắng..

    Danny Lâm

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts