Ở phương xa

Lòng tôi đang dạt dào với những cảm xúc của miền quê, miền tây sông nước với mặn ngọt của dòng sông tuổi thơ. Nơi trái tim ngự trị ký ức không thể quên.

Ra đi với lòng hào hực của tuổi trẻ, với khí thế của tuổi xuân, rồi dặm trường đã đưa ta lại mặt đất. Trãi bao thăng trầm của cuộc sống, cái nhìn của ta ngày một chững chạc hơn, và thất bại ngày càng ngắn lại.

Giờ đây, mỗi lần về Bến Tre thân thương không còn phải qua những chiếc phà ký ức, 2 bờ sông tiền đã gắn liền với chiếc cầu hiện đại. Lòng dạt dào của sông, gió thoải thoảng qua những kí ức, không còn ánh mắt hướng về phía xa xăm của dòng sông ấy. Tất cả giờ đây đã hiện rõ, 1 bên của dừa xanh biên biếc, 1 bên của những nhà máy xí nghiệp, nghi ngút khói thảy.

Về đây, không khí thoáng đảng , không còn ngột ngạt như sài gòn đô hội, Lòng nhẹ nhàng như khói mây bay, dạt dào ánh chiều hôn. Vẫn bước nhẹ trên cánh đồng bất tận, vẫn biết mình còn lại vẻ đẹp của tuổi thơ.

Ôi quê hương, Bến Tre xứ cù lao nhưng dạt dào biển cả.