Tình Người

Có một cô gái rất hận đời, vì cô bị mù, cô thù ghét mọi người, trừ người bạn trai của mình, anh luôn ở bên cô và chăm sóc cô chu đáo.
Cô nói với anh:
- Chỉ cần được sáng mắt là em lấy anh làm chồng ngay.

Một ngày kia, có người tặng cho cô đôi mắt, khi tháo băng cô thấy được mọi thứ, kể cả anh bạn trai yêu dấu của cô.
Anh hỏi cô:
- Bây giờ thấy được rồi, em sẽ lấy anh chứ?
Cô gái nhìn anh bạn của mình và bàng hoàng khi thấy anh bị mù. Cô không hề trông đợi điều nầy, cô khiếp sợ khi nghĩ đến cảnh phải thấy đôi mắt hỏm và nhắm nghiền của anh trong suốt quãng đời còn lại của mình và cố từ chối lấy anh.
Anh đau khổ bỏ đi và vài ngày sau sau cô nhận được vài chử của anh dặn dò như sau:
- Em yêu, hảy chăm sóc cẩn thận đôi mắt của em nhé, vì trước khi là của em, cặp mắt ấy là của anh.

Lời Bình:

Thái độ của con người sau khi thay đổi cuộc sống thường là như thế, chỉ có 1 số rất ít nhớ lại tình trạng trước đây của mình như thế nào, và ai là người luôn ở bên cạnh mình trong những lúc đau khổ nhất.

Chuyện đau lòng xảy ra nhan nhản trong xả hội loài người vì luôn có những con người phụ nghĩa vong ân.
*. Con người khi nghèo thì hiền dịu, dễ thương trông thật là tội nghiệp, nhưng khi được người giúp đỡ qua cơn hoạn nạn, vươn lên thành cộng, giàu sang rồi thì chợt thay đổi thái độ với tất cả mọi người… thậm chí ngoảnh mặt quay lưng ngay cả đối với người đã từng giúp mình vượt qua nổi khốn khó.

*. Môn phái Vovinam thì cũng không ngoại lệ, chân ước chân ráo bước vào môn phái với tầm hiểu biết hạn hẹp, được qúi thầy bao che đùm bọc giãng dạy biết bao gian lao khổ cực, nhưng khi thành tài rồi, thì tự cảm thấy mình hơn thầy, tự cao tự đại, chê thầy mình hủ lậu, củ xưa, dỡ, tệ hơn mình… đành đoạn dứt bỏ ra đi, bỏ lại niềm thương yêu trìu mến của người thầy dành cho mình, chạy theo những lời dụ dỗ ngọt ngào, đi tìm danh lợi hảo huyền để rồi sa chân vào vũng lầy khó gỡ ra được..

*. Các môn sinh nên nhớ rằng: Tiền tài, danh lợi chỉ là phù du giả tạo, mất tiền có thể kiếm ra được, nhưng tình cảm mất rồi khó tìm trở lại.. có quay bước về cũng không còn nồng ấm như xưa.. tình đã rạn nứt như chiếc chén bị rơi bể, khó hàn gắn lành lạnh như xưa..

Cho nên tại sao tất cả môn phái trên thế giới từ xưa tới giờ vẫn một câu nói không bao giờ thay đổi và cũng không bao giờ cảm thấy củ xưa:

Tôn Sư Trọng Đạo..

Câu nói bất biến nầy đã được luân lưu và truyền tụng đời đời vào trong lòng các võ sĩ đạo nhất là võ sĩ Vovinam vì môn phái chúng ta là một môn phái võ đạo, nên đạo đức phải được đi đầu..

- Khi sống nghèo khổ thì có nhau, tình cảm khắn khít mặn nồng, cùng nhau vượt bao điều gian khó, nhưng nếu có cơ hội giàu sang rồi, có thành công trong xả hội rồi cũng đừng có phụ nghĩa vong ân..xin hảy luôn giữ tròn đạo nghĩa.. để bước đường đi được rộng rãi thênh thang để mọi người chung quanh sẽ yêu mến, kính nể tấm lòng trung hậu của người võ sĩ.
- Những người phản thầy, phản bạn, khi dễ, chưởi bới ân sư của mình sẽ không bao giờ có kết quả tốt và nhất là sẽ không có chổ đứng dành cho những người đó trên bước đường xiễn dương quang đại của môn phái Vovinam Việt Võ Đạo.