Tối qua 6 rưỡi làm về, phóng thẳng đến 10. Đói xém xỉu. Đang mừng mừng tủi tủi nghĩ khả năng hôm nay đc nếm cảm giác ngất xỉu nó ntn

Đến nơi cũng hơi sớm, 7h. Ngồi quán chén 1 gói bimbim + 1 cô gái Hà Lan. Chả thấy nó thấm vào thành ruột nào. Ko ăn thua j cả. Đói!!! Hôm qua còn rất xì-tin, mặc võ phục diện giày cao gót, haha, Bị bọn nhóc trêu cho 1 trận, hehe

Khởi động: Vưỡn OK

Nhưng đến đoạn ra xếp thảm là biết rồi! Kiểu này sẽ lộn. Mà cái món này thì tiêu tốn nhiều sức lực lắm!!! Hic hic hic

Mình ở ngay thảm bên ngoài, thầy Trung lại đứng kè kè ngay bên rìa thảm. Tiêu tùng roài!!! Cái chết đã đc xác định trước!

- Hà!
- Dạ!
- Tay thẳng đơ thế kia, thì lộn cái j?
(Hơ hơ, hóa rat ay em thẳng à? Em ko bít nữa!)
- Đúng là lười tập luyện biết ngay.
(Dạ đúng, ở nhà em có luyện tập bao giờ đâu! Huhu hichic) Nhưng mờ em ko kêu ca giải thích câu j cả. Lý do cũng chỉ là lý do mà thôi

Sau vài chục lượt lộn trước, lộn sau, đổi món. Chuyển qua cái món RƠI TỰ DO. Huhuhu, hồi xưa xưa lâu lâu rồi đã từng tập cái này 1 lần. Mình vẫn nhớ là mình ghét cái món này lắm. SỢ!
- Hà
- Dạ!
- Để yên ngã tự do xem nào. Sao cái đầu gối cứ gập lại thế?
(Em làm sao bít tại sao cái đầu gối em nó cứ tự nhiên gập lại như thế đâu. Chắc phản xạ tự nhiên thôi. Vì em thấy sợ nên nó tự rơi xuống trước cho có cảm giác đc nâng đỡ, huhuhu)… Vài lần sau có tốt hơn chút chút L

Sau vài lượt Rơi tự do, lại chuyển món. Luyện đòn chân số 8. Đòn này học hôm thứ 7 vừa rồi, mình nghỉ! Ko bít nó ntn nhẩy. Vào cái biết liền! Hóa ra là đòn đó. Được coi các thầy biểu diễn nhiều lần roài, nhưng ko bít tên, giờ mới bít!

Bởi vì lần đầu, chưa tập bao giờ, nên em hơi.. ngán. Hơn nữa, thỉnh thoảng cái phần “nữ tính” trong em nó lại nổi lên, nên là em lại… e thẹn… ngại ngùng… khi phải dùng chân thế này, hí hí hí

Thầy Thắng nói, bạn nào tập lần đầu thì có thể lên 1 chân cho quen đã. Nhóm em tập kết gần thầy Trung, lên gần hết rồi. Mấy đứa con gái ko chịu lên, trong đó có em, thầy quát: - Hà, có lên ko thì bảo? (– Dạ, em lên! Ực!!!!)

Rồi thì mình cũng lên. Lần đầu còn hơi gượng! Khổ thân em Thành “mong manh dễ vỡ” đứng làm bia đỡ đạn cho chị . Thầy Trung ko ưng ý lần 1 của mình. (Kệ thầy, hứ! Kệ em!)
Lên, lên, lên. Đòn này đc cái càng tập càng thấy thích. Cũng giống như mấy cái món bổ trợ của thầy Minh. Hành xác hết biết, nhưng mà cực thích!!! Riêng mình thì, càng tập càng thấy thích, Cơ mờ hôm qua còn e ngại nên mới dùng khoảng 70% công lực, haha

Sau đó còn khoảng 15p, 2 thầy cho lớp tập trung, chơi 1 trò chơi mà mình gọi là: ”Tha hồ mà chạy”. Xếp vòng tròn, 2 hàng. Mỗi hàng 2 người. Ai bị chạm thì phải đuổi. Ai ko chạm đc vào người khác thì cũng phải đuổi. Tóm lại, đều là chạy cả. Haha, vui cực là vui. Mình cũng vinh dự đc chạy 1 lần, ko được đuổi lần nào

P/S: Mùng 7 Tết này VVN đc vinh dự biểu diễn tại lễ hội hướng tới kỷ niệm 1000 năm Thăng Long Hà Nội. Không phải ai cũng có vinh dự đó. Và ko phải lúc nào cũng có cơ hội đó. Nên, rất mong an hem hãy cố gắng tham gia cho đội hình thật hung hậu!!!

Ngoài vinh dự ra, thì chuyến biểu diễn đầu xuân này chúng ta sẽ được lì-xì phong bì hơi bị nặng đấy!!!

P/S nữa: cái bài này là không phải em viết đâu nhớ, lấy của người khác đấy. Dạo này đang chán đời chả muốn viết gì hết.