"Tưởng ngỡ đã xa, đã mất tất cả những gì giữa tôi và anh ấy trong quá khứ. Ngày anh tặng tôi sợi dây chuyền ấy , tôi đã rất vui rất vui dù giá trị vật chất ây không là bao nhiêu nhưng đong đầy cả niềm vui và lẫn nỗi buồn . Anh có biết không người tôi đã từng yêu da diết , tôi đã rất đau rất đau lòng khi nói :" mình chia tay đi anh " . Một lời tôi thốt ra là cả một nỗi đau xóay sâu vào tim. " đó là dòng tâm sự của cô bạn thân nói với mình khi vô tình tìm thấy lại sợi dây chuềyn ấy.

Đi bưng mâm quả đàm cưới cho một người đồng nghiệp , hai đứa tôi nào sửa sọan , thay đồ trang điểm.....rất vui nhưng không khí chợt lặng đi một hồi khi cô ấy vô tình tìm thấy sợi dây chuyền ấy.

" ê! sao vậy ???" tôi hỏi cô bạn thân

" không . không có gì cả." cô ấy ngập ngừng trả lời . Nhưng tôi biết rõ lý do vì tôi là bạn thân của hai người mà.

Vì một lần tin , vì một lần thay lòng đổi dạ hay tại vì họ không còn hiểu và cảm thông cho nhau nên....tình tan biến.

Khi chứng kiến buổi lễ trao nhẫn cho cô dâu , tôi thấy cô bạn thân của mình 9dứng nép góc tủ bậm môi lại , có lẽ như tôi đóan :" cô ấy đang nhớ về người yêu cũ và những mộng đẹp mà ngày xưa cô ấy và anh ấy tạo dựng".

Tôi biết trong lòng cô bạn của tôi vừa mừng vui cho đôi phu thê vừa mới đám cứơi vừa ngậm ngùi cho mình.

Từ ngày chia tay anh ấy , tình tới nay gần 3 năm , 3 năm lao đầu vào công việc va cố lãng quên tất cả ,cố quen nhìều người, nhưng tất cả đều thất bại. Nên bất kỳ ai hỏi khi nào lập gia đình , cô ấy luôn bảo ;'" ko, ko bít và ko bao giờ " , nhưng tôi biết cô ấy đã mất dần niềm tin vào tình yêu.



Tôi không biết nói gì với cô ấy , ngòai việc luôn cạnh bên cô ấy.

Sưu Tầm