Đừng là gì cả người nhé ! Bởi ta biết sẽ có ngày mình chia xa ... liệu thời gian có thể xóa nhòa kỷ niệm và nổi đau đã khắc sâu vào tâm trí ? Đừng là gì của nhau nhé người hỡi,đừng để rồi nước mắt cứ mặn thêm nước mắt mà thôi ?

Đừng là gì của nhau người nhé! Bàn tay ta không nắm chặt giữ trọn được được tin yêu gởi người. Vòng tay ai xa dần một hơi ấm. Đã qua rồi một thời dại khờ và nông nổi, Để lá hoa kia vô tình không biết chút tình nồng .Để gió sớm mai thôi đừng thổi mãi. Để chút thu vàng ngơ ngẩn trong bóng chiều tà...

Nếu may mắn ta gặp lại nhau , thì hãy bước đi thật nhanh người nhé ,ta không muốn mình phải đau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của nhau, và ta không muốn thấy Tim đang khóc và thổn thức vì dĩ vãng .

Những kỉ niệm đẹp không nhiều hơn nỗi buồn, niềm vui không nhiều hơn sự giận hờn ghen tuông vu vơ...Và bây giờ ...


Ta đã đi qua nhau, nhẹ nhàng như gió, để luyến lưu vương vấn một thuở vẫn còn nhau. Nếu chung đường chắc gì không có ngã rẽ, Nếu cách xa đâu phải đã hết rồi...Tất cả vẫn còn, vẫn còn, trong trái tim ta .Thà xa nhau để giữ những kỷ niệm đẹp về nhau...chợt nhớ về ngày tháng năm nào bên nhau .

Có những nụ cười cho nhau trong những lúc gần gũi để thấy mình luôn lạc quan tin yêu.Chỉ một bàn tay nắm một bàn tay để biết thấy mình không đơn độc chiếc bóng.Chỉ là một bờ vai trong những lúc ta cần để tựa,cho giọt nước mắt lăn xuống không mặn hơn trong những lúc đau buồn .

Chỉ là thế thôi , chỉ thế thôi bên nhau !

Đừng là gì cả nhé !Vì biết đâu một ngày nào đó ta bỗng thấy mình cần thay đổi ?Vì biết đâu giọt sương mai long lanh không chọn chiếc lá là bến đậu.Biết đâu ngày mai...con đường còn có ngã rẽ.Và ta đã lạc nhau trên con đường về.Thì thôi nhé ,đừng là gì của nhau nhé !

Cứ đi... đi đến nơi mình cần đến .Lỡ mai này cuộc tình mình tan vỡ .Cứ đi qua nhau một thời nông nỗi. Để cơn mưa chỉ là cơn mưa .Để trái Tim nhớ nhung chỉ là nhung nhớ .Để yêu thương chia sẻ cùng với nỗi niềm đau.Để bước đi không mang nặng nỗi ưu phiền.

Đừng là gì của nhau người nhé !Để mai này ta lại có dịp khác đi qua nhau !Để con đường đầy lá vàng rơi được thêm một lần đón nhịp những bước chân quen !Để những giọt mưa không là những giọt nước mắt của người ta thương...và con đường ấy không người không ta và không cả tình yêu .


Ta yêu nhau của một thuở dại khờ


Từng con đường xa xưa, từng lối cũ đi về .
Sưu Tầm