Tôi vô cùng bức xúc trước nhiều bài báo gần đây về tình trạng trẻ em bị đánh dập, một cháu bé 3 tuổi bị hành hung dã man rồi nhiều đứa trẻ khác vừa lại bị đánh đập đến tàn nhẫn. Tôi cảm thấy xã hội chúng ta ngày càng phát triển thì cũng là lúc lương tâm con người cũng ngày càng bị suy thoái dần đi. Hàng loạt những cậu chuyện tàn nhẫn trong thời gian gần đây rất đáng báo động như tình trạng của một em học sinh phải tự tử vì lỡ lấy cắp mười mấy hai chục ngàn, hay vụ những học sinh phổ thông bị dân phòng đánh đập tàn nhẫn, vụ những em bé vào nhà trẻ bị cô giáo tàn nhẫn “dạy bảo”, trước đó còn có những vụ gây nhiều bức xúc nhất chính là vụ em Nguyễn Thị Bình phải chịu roi vọt suốt 14 năm trời
Một số hình ảnh các em bị đánh đập trong số hàng trăm em đã bị hành hạ trong thời gian qua




Tôi vô cùng thắc mắc và hỏi rằng những con người có thấy vậy là “oai” lắm không khi mà bàn tay họ cũng đã vấy máu tươi. Lương tâm họ đã bị mai một từ khi nào và do đâu? Câu hỏi ấy chỉ có thể để chính họ, chính những người đã tạo nên nhũng cái ác trả lời.
Về việc em bé bị hành hung dã man trong bài báo không chỉ riêng tôi mà còn rất nhiều người muốn được lên tiếng nói. Một câu nói dù đã rất cũ đối với báo giới nhưng tôi cũng muốn hỏi lại rằng còn có bao nhiêu đứa trẻ nữa bị rơi vào những hoàn cảnh đó.