Em à,

Những ngày này năm ngoái, trong cái tất bật của công việc cuối năm, anh vẫn dành thời gian rảnh rỗi hiếm hoi để nghĩ về những điều đã và chưa làm được. Để rồi chọn lọc, sắp xếp đủ 12 khoảnh khắc, mỗi khoảnh khắc thuộc về một tháng trong năm.



Năm ngoái chưa có em, với anh chị ấy là duy nhất. Thế nên, năm ngoái anh đã thật dễ dàng sắp đặt và dành cho mỗi khoảnh khắc một cảm nhận của riêng mình.

Năm nay hoàn toàn khác. Anh đang bối rối với một khoảnh khắc mới nhất, lạ nhất trong đời. Vì thế, trong 12 khoảnh khắc của năm nay, anh không dành cho chúng được một cảm nhận riêng nào, dù là ngắn ngủi. Anh vẫn đang vật lộn với khoảnh khắc thứ 12, biết bao nhiêu điều anh cần nói, cần thổ lộ, nhưng tất cả cứ rối tung lên.

Năm nay, em đã hiện diện trong cuộc sống của anh, dù anh chỉ vừa phát hiện ra thôi, cách đây có mấy ngày, sát với ngày kỷ niệm vừa tròn 4 năm anh ký vào biên bản tự nguyện sẽ gắn bó với chị ấy suốt đời. Năm nay, ngoài chị ấy, anh còn có em.


Anh vẫn tự hào rằng mình là một người lý trí, một người luôn tư duy mạch lạc, làm việc rõ ràng, suy nghĩ phải trái, đắn đo trước sau. Anh những tưởng sẽ không thể có ai chen được vào cuộc sống giữa anh và chị ấy. Anh và chị ấy đã gần 4 năm gắn bó, đã có với nhau biết bao buồn vui, thành công cũng như thất bại. Ở bên chị ấy, anh có nhiều tiếng cười, sự lạc quan, niềm tin và thành công. Cũng có những phút chùng lòng xuống, đắn đo nhưng cuối cùng chị ấy luôn khiến anh mỉm cười, tin tưởng vào tương lai. Và hơn hết, những thành công lại đến với anh thay vì thất bại. Cuộc sống của anh bên chị ấy toàn là màu hồng.

Chừng đó những lý do chắc cũng đủ để em hiểu vì sao sau giờ làm việc, thay vì về nhà ngay để cùng mẹ và em trai ăn bữa tối đúng giờ thì anh lại luôn ở bên chị ấy. Mặc dù anh thuộc tuýp người luôn hướng về gia đình, nhưng từ khi ở bên chị ấy, anh đã làm cho giờ ăn tối của gia đình mình muộn hơn. Chừng đó lý do chắc cũng đủ để em hiểu vì sao mẹ và em trai chấp nhận chờ anh về nhà dùng bữa tối muộn hơn mà vẫn rất mực yêu quý chị ấy. Và chắc em cũng hiểu được vì sao mà anh bỏ qua tất tật những cơ hội được gặp gỡ, hò hẹn với những cô gái vừa trẻ trung, thông minh và xinh đẹp. Tình yêu của anh, chỉ dành cho chị ấy. Thế nhưng, em đã làm cho mọi việc đều thay đổi.

Em à,
Khi chưa đọc được những tâm sự này, em chưa hình dung được em đẹp nhường nào trong mắt anh phải không? Vẻ đẹp dịu dàng, mộc mạc vượt lên tất cả những vẻ đẹp khác mà anh từng tiếp xúc. Vẻ đẹp mà tự anh cảm thấy gần gũi và thân thiết. Em cũng chưa hiểu được với anh em quan trọng đến nhường nào phải không? Em quan trọng đến mức anh sẵn sàng công khai với chị ấy rằng ngoài chị ấy anh còn có em, rằng đã đến lúc anh phải là một người sống khoa học hơn, biết sắp xếp để luôn vui và thành công bên chị ấy, nhưng cũng lại luôn ấm cúng và hạnh phúc khi ở bên em.

Khi đã đọc được những tâm sự này, chắc trong mắt em anh là kẻ bắt cá hai tay phải không? Có người phụ nữ nào lại chấp nhận người yêu mình còn thuộc về một người đàn bà khác chứ?

Nhưng em à,
Bất luận thế nào đi nữa, thì anh cũng đã bộc bạch được hết những cảm xúc của riêng mình, cảm xúc phức tạp nhất trong anh năm nay. Và anh muốn nói với em rằng, thời khắc anh nhận ra vẻ đẹp của em phải được gọi là... sự kiện. Bởi anh từ một anh kỹ sư viễn thông suốt ngày bên máy tính, si mê công việc đến mức gọi công ty là... chị ấy, giờ đã biết nóng lòng trưởng thành hơn nữa để cân bằng, hài hòa giữa "chị ấy" (công ty) và em (người yêu). Cả hai người đều sẽ cùng bên anh suốt cả cuộc đời.
Giờ thì em cười thật tươi rồi nhỉ?

Anh tin rằng những tâm sự của mình cũng là những tâm sự chung của thế hệ những người trẻ tuổi. Họ và chúng ta đều đang muốn là những người thật thành công trong công việc nhưng cũng lại có một cuộc sống gia đình ngập tràn hạnh phúc. Đó chẳng phải là giấc mơ cần phải nỗ lực cả đời đó sao, phải không em?

Khép lại 2009, mở ra những tháng ngày thực hiện giấc mơ của cả cuộc đời.