Nghĩ cùng mẹ!


Tháng năm về rồi lửa chay những khát khao
Con bân rộn mùa thi sắp tới
Và mải miết đi tìm điều gì xa vời vợi
Mặc mẹ buồn lo lắng cho con
Mẹ xưa và nay khắc khoải héo mòn
Theo từng tháng năm con thành thiếu nữ
Con càng lớn lên, càng yêu cầu đủ thứ
Mẹ chỉ thở dai…!
Nghĩ vậy thôi chứ con biết ngày mai
Mẹ sẽ gắng lo cho con đầy đủ
Tiền bạc cơm áo và bao điều khác nữa
Chất đầy cả tình thương
Mẹ cứ mường tượng ra con ở xứ người
Phòng trọ tí teo nền nhà ẩm thấp
Mắm muối củ hành cọng rau…
Cái gì cũng thiếu
Mà cuộc sống đô thành tấp nập
Liệu con còn có thể là con?
Mẹ!
Mẹ đừng lo lắng khi con đã lớn
Con biết lượng sức biết dừng chân đúng lúc
Biết nén buồn đau những nỗi niềm ấm ức
Để vui vẻ học hành để sống tốt hơn
Con bây giờ vẫn chỉ là con
Muốn trở về sà vào lòng của mẹ
Để nũng nịu để dại khờ như ngầy còn trẻ
Nhưng cuộc sống xứ người…
Con phải thay đổi theo dòng xoáy cuộc đời
Suy nghĩ chín chắn hơn
Cẩn thận hơn trong lời ăn tiếng nói
Dè dặt hơn trong từng câu hỏi
Bởi cuộc đời đâu nói trước điều chi


“hãy ru con, ru con qua đêm dài, bàn tay đưa nôi có thể cai trị cả thế giới”

ST