> - Có một ngày buồn mang tên : Yumi !


Người ta nói : Khi mưa là hay buồn...Sài Gòn mấy hôm nay mưa đầy trời mà tui hổng thấy buồn bao nhiêu .Vậy mà sao hôm nay Nắng gió miên man khắp trời ...trong lòng tui chạnh thấy buồn như thế nào ấy ...?Hổng lẽ như nhà thơ nào đó đã viết :

" Hôm nay trời gió nhẹ trên cao .



Tôi buồn chẳng biết vì sao tôi buồn...? "

Thì e rằng người ta sẽ nói là tui bắt chước lãng mạn như thi sĩ kia thì sao ?Tui từng nghe và thấy những câu viết về nỗi buồn rất hay,mà cũng rất buồn ,nhưng thú thật rằng : Lúc đó họ buồn thì tui hổng có buồn như họ nên cảm nhận về nỗi buồn không sâu sắc không thấm thía như hôm nay .

Từng thấy một Nick name Yahoo mới đọc nghe ngồ ngộ làm sao đó

" Buồn như con Chuồn chuồn "


Chao ôi ! Con chuồn chuồn mà cũng biết buồn thì hỏi làm sao con người tránh khỏi nỗi buồn nhân gian được ?Gần hết một ngày lang thang trên mạng xã hội Yume ...tui đi từ nhà ( Blog ) này đến nhà khác để vừa thăm coi...vừa giãi sầu trong lòng...Ai dè...buồn vẫn không vơi bớt chút nào ...Đối với tui theo cảm nhận thì :

" Buồn như cuộn chỉ rối

Mà càng gỡ lại càng rối thêm mà thôi ".

Nên rồi ngồi nghe bản nhạc mà ai đó đã tải lên Blog nghe cũng mặn mà man mác thấm thía với nỗi buồn đang dâng sầu lên mắt,trải dài trên mọi ngõ ngách trong hồn tui .

Có ai đó trên trái đất này đang buồn thì hãy cùng tôi ngồi nghe bản nhạc này nhé .Đồng cảm hay chia sẻ ,ngậm ngùi hay nuối tiếc ,thương cảm chăng...?Tui hổng biết nhưng Hy vọng bạn cũng như tôi và nỗi buồn luôn đồng hành như những niềm vui đi qua trong đời ...


Giọt sầu trinh nữ

Thu Hoài & Ðan Linh
Tiếng hát : Hoàng Oanh







Khi yêu mới biết tình yêu là buồn.
Khi thương mới thấy sầu thương là nguồn.
Người chỉ là mộng đời tôi
Người chỉ là lệ mà thôi
Cho sầu trinh nữ khôn nguôi

Men yêu thấm ướt tình duyên nghẹn ngào.
Ngây thơ rũ cánh hồn vương lệ sầu
Người đã dệt mộng vào ta.
Ðời chỉ vì nghèo mà xa.
Người ơi... ! hỡi người ...!


Với nhau trong phút giây rồi xa vời đó đây,
Cho lòng bùi ngùi riêng ai
Ðến nhau đem thiết tha,
Rồi đôi đường cách xa,
Chỉ còn bẽ bàng mình ta

Thương ai, ai biết được tâm hồn này
Duyên đâu đưa đến để duyên phụ người
Tình chỉ là giọt lệ rơi
Ðời chỉ là bể sầu thôi
Thì xin cúi xuống ngậm ngùi . . .



Sợ khác biệt sẽ tạo nên nhiều cách biệt .

Dẫu biết rằng rung động kia là có thật .