Sau đây là câu chuyện tình có thật ở một câu lạc bộ vovinam ở cantho,các bạn xem ùi cho ý kiến nha:

Chàng và nàng đều là người vovinam,khi những ngày đầu nàng bước vào võ đường chàng đã hoàng đai nhất.
Nàng vô tư,chàng nói thế,mọi người cũng nói thế.Nàng không mải mai gì tới việc chàng đang nhìn đang để ý đến từng việc nàng làm.Sau một thời gian tập chung,hay nói đúng hơn là làm đệ tử người ta,nàng thấy tim mình hình như loạn xạ mỗi khi nàng gặp chàng.Và rồi họ quen nhau,ngày họ quen cũng chính là ngày sinh nhật nàng.
Ngày mẹ nàng đi nước ngoài,nàng hụt hẫng,nhưng có chàng bên cạnh an ủi động viên,nàng lại yêu đời vô tư như lúc trước.
từ những ngày còn mắc cỡ rụt rè xưng tên với nhau họ đã bắt đầu xưng anh xưng em rồi gọi nhau là Ox, Bx.
Năm nàng học 12,nàng phải nghỉ tập võ,mẹ nàng muốn nàng lo học,nàng buồn lắm bởi nàng yêu vovinam nàng yêu chàng nang không muốn xa chàng nàng muốn được gặp chàng mỗi ngày nhưng may là hai người học chung trường, món quà đầu năm chàng tặng nàng là một chiếc cặp,chàng cũng có một cái giống vậy, chàng mong nàng sẽ đậu tốt nghiệp,nàng đã cố gắng rất nhiều và rồi nàng cũng thi đậu,rồi nàng đi luyện thi đại học, chàng hơi buồn, chàng nói chàng sợ người ta sẽ cướp mất Bx của chàng.Chàng ngốc lắm,đối với nàng chàng lúc nào cũng là nhất chẳng ai so sánh được với chàng đâu,bao nhiêu sóng gió mình đã vượt qua hết rồi mà.Chàng và nàng hứa với nhau sẽ cố gắng học để ra trường có nghề nghiệp rồi sẽ tính chuyện tương lai.
Vắng một chút nàng nhớ chàng da diết,chàng cũng không thể tập trung nếu không có tin nhắn "Ox oi e nho a lăm".
Gia đình nàng quý mến chàng lắm,gia đình chàng cũng vậy mỗi khi nàng đến thăm nhà gia đình chàng đều rất vui.nàng vui vì nàng nghĩ tất cả đều êm đẹp,hai người sẽ mãi được bên nhau.Nhưng đâu ngờ,..........khi chàng nói cha chàng không chấp nhận chỉ vì chàng nhỏ hơn nàng 2 tuổi,chàng đau lòng.....,nàng cứ gục lên vai chàng mà khóc,chàng càng đau thêm bởi quen nàng chàng chỉ muốn thấy nàng cười,chàng làm tất cả để được thấy nàng cười,...........
Nhưng khó khăn đó không làm nàng nản,họ vẫn yêu,họ hứa sẽ ráng học,sẽ ráng thuyết phục cha chàng đổi ý, sẽ đợi nhau dù cho bao lâu nữa.....
Halloween,họ hạnh phúc bên nhau.............
Nhưng ai nào ngờ đó cũng là lần cuối cùng họ bên nhau.
Nàng bướng bỉnh,mỗi khi giận nhau người làm hòa trước lúc nào cũng là chàng,nhưng lần này chàng không nhường nhịn nữa,nàng buồn,nàng tức giận vì chàng bỏ mặc nàng về một mình giữa đêm tối sau khi nàng đi diễn văn nghệ ở trường về.
Chàng im lặng,sự im lặng thật đáng sợ,nàng mất chàng thật rồi,.............
3 tuần trôi qua nàng đã nhắn tin,chàng không trả lời,nàng điện thoại chàng không bắt máy.nick yahoo nàng không thấy chàng online.
20/11...trường nàng tổ chức hội thao truyền thống,đội tuyển vovinam được mời biểu diễn,trong đó có chàng,.......
Nàng bị thiếu máu van tim,hạ canxi, mệt, nàng gọi chàng vậy mà chàng bỏ mặc,..........
Giờ đây,nàng đã xóa hết tin nhắn của chàng,xóa số chàng trong danh bạ,xóa tất cả những gì liên quan đến chàng mà nàng thấy,kể cả chiếc nhẫn chàng tặng.
Những kỉ niệm mà gần 3 năm quen nhau chàng coi như khói bụi,chàng có biết đâu nàng như chết lặng,thật sự nàng không thể ngờ được,.....cái mà người ta gọi là tình yêu,cái mà người ta cho là thiêng liêng là vậy sao?........
Bao đêm nàng thức trắng,bao đêm nàng khóc ướt hết cả gối,chàng ở đâu?chàng có biết chàng tàn nhẫn lắm không?
Nàng xóa hết những gì liên quan tới chàng nhưng làm sao nàng xóa được tên chàng trong trái tim nàng?
Nàng nói nàng căm thù chàng nhưng tai sao nàng cứ nhớ cứ mong gặp lại chàng?Cứ cầu mong chàng sống vui vẻ hạnh phúc?
Niềm tin,giờ đây trong nàng chẳng còn niềm tin gì nữa,bao nhiêu người sẵn lòng bên nàng nhưng sao nàng lại cứ mãi nhớ con người ấy chứ?


Con trai vovinam?có phải thật khó tin không các bạn?