kết quả từ 1 tới 1 trên 1

Threaded View

  1. #1
    Tham gia ngày
    Feb 2008
    Đến từ
    Kiên Giang
    Tuổi
    37
    Bài gởi
    4,164
    Thanks
    4
    Thanked 36 Times in 29 Posts

    Default Truyện ngắn: Lời yêu muộn...!

    Truyện ngắn: Lời yêu muộn...!



    -Thôi đừng khóc nữa, cho tui xin lỗi được chưa !

    - Chỉ một câu xin lỗi là xong thôi sao ? Ông thật quá đáng, khó khăn lắm tui mới có được một cái hẹn, zậy mà..!

    - Nhưng Vân à, tên đó ngoài đẹp trai - nhà giàu - học dở ra thì không có gì là tốt cả. Hắn từng nhìu lần đánh nhau bị nhà trường mời phụ huynh..!

    - Ông không hiểu gì cả, tình yêu đâu giới hạn ở những cái đó..

    - Nhưng mà chẳng lẽ..?

    - Với lại ông là bạn thân của tui bao lâu rồi mà sao không hiểu tính tôi ?

    Vân bực tức bỏ đi mặc cho Quân đứng trơ ra đó..!

    Chả là vừa rồi Vân kết và quen được một anh mà theo Vân là "cực đỉnh" , chàng này học 12 hơn Vân một tuổi..vốn dĩ là đẹp trai và Vân đã thành công khi chiếm được trái tim chàng , họ đã bắt đầu cuộc hẹ hò.



    Nhưng Quân - Thằng bạn thân chí cốt suốt 13 năm liền (tính luôn 2 năm mẫu giáo..hj) khi bík được đã lập tức ngăn cản cuộc hẹn ấy bằng một bức thư với tư cách là-anh-trai-của-Vân bảo là Vân bận học và tạm thời hoãn buổi hạn này (hay nói đúng hơn là sẽ ko có bất kỳ 1 buổi hạn nào khác), ko may cho Quân là chàng hotboy ấy đã gọi điện và trách Vân vì khi quyết định quen nhau Vân đâu khi nào nhắc đến hai chữ "bận học" ! Thế là chuyện tình gà bông của Vân cũng bị "hoãn" theo luôn...đó là nguyên nhân chính làm cho Vân rất rất giận Quân.



    - Mình đâu muốn thế, rõ ràng Vân thừa biết tên đó là "khách quen" ở phòng Ban Giám Hiệu trường, mình đã có ý tốt không chịu nhận thì thôi đã vậy còn bày đặt lý sự "tình yêu không giới hạn ở những điều đó .."....! Biết trước vậy chả thèm giúp bả làm gì !

    Quân lẩm bẩm một mình...!



    Chiến tranh lạnh kéo dài suốt 1tuần..!



    Thứ hai đầu tuần-Quân nôn đến ngày này lắm vì thế nào tên hotboy "iu vấu" của Vân cũng bị nêu tên trước toàn trường nhưng không phải tuyên dương mà là phê bình cảnh cáo, có khi bị mời phụ huynh nữa chứ.

    Quân muốn như thế là vì những mong Vân có thể từ bỏ cái tên đáng ghét ấy.

    - Sau đây là phần tuyên dương các chi đội và cá nhân có thành tích học tập tốt trong tuần qua và phê bình cảnh cáo học sinh vi phạm.

    Cả trường im ắng lắng nghe phần sinh hoạt của thầy tổng phụ trách Đoàn...

    -Cuối cùng "màn" phê bình cảnh cáo cũng đến rồi !

    Quân đắc chí...

    - Vừa qua trường nhận được thông báo của phường về vụ đánh nhau ở công viên trong đó có một học sinh ở trường ta tham gia, mời em H. đứng lên. Em đã nhiều lần vi phạm đánh nhau, thậm chí là tổ chức uống rượu bia trong căn-tin trường, nhưng những lần trước trường đề xử nhẹ và cho qua, nhưng em không những không khắc phục mà còn vi phạm vì thế trường quyết định trả em về địa phương quản lí....em ngồi xuống !

    Hj, Quân hài lòng (không cố tình cười trên sự đau khổ của người khác đâu..!), vì như thế nhỏ Vân mới chịu buông (mà cũng chưa biết là chắc bao nhiêu phần trăm nữa)..

    Quân liếc nhẹ sang Vân..Vân đang buồn..rất buồn, nhìn là biết rồi. Quân không biết là Vân chịu vứt bỏ không (vì Vân vốn cứng đầu lém), nhưng nghĩ ra cũng tội nghiệp cho Vân, đâu ai muốn "ấy ơi" của mình làm cho mình buồn và thất vọng chứ..

    Vào đến tiết học, Vân như người mất hồn, mặt mày ủ rủ...!

    Ra chơi, mọi người đều xuồng căn-tin, chỉ còn mỗi Vân nắm dài trên bàn mà sụt sùi..

    - Nè, lau nước mắt đi đừng như vậy nữa !

    Quân vừa nói vừa chìa tấm khăn giấy ra, Vân cầm lấy vừa lau nước mắt vừa nức nở hỏi Quân :

    - Hôm trước tui trách ông như vậy, bộ không giận tui sao ?

    - Trời, cái bà này ! Câu hỏi hay đó nhưng mà tui hỏi bà mới đúng ! hjhj...

    - Ông còn đùa nữa àh !

    - Tui có đùa đâu, nói thật đấy. Sao, bây giờ hòa được rồi chứ !

    - Ừh hòa, tui sẽ nghe ông, tui sẽ chia tay H.

    - Hj, vậy mới đúng chứ, mà nói thật nha tên ấy tính tỉ mỉ ra thì cũng chả hơn tui là bao ngoài khỏang đẹp trai của hắn !

    - Này..này...ông nói năng cẩn thận nhá..!



    Nhìn vẻ mặt đáng ghét của thằng bạn, Vân cười một nụ cười thật nhẹ mà ấm áp...





    - Có chuyện gì mà 9h tối rồi còn qua nhà tui hả ông cụ non !

    -À..Vân này..!

    -Nói đi, gì mà ấp úng hoài thế, mệt ông ghê !

    -Bà giữ cái này mai hãy đọc nhá !

    -Này..này..Quân..Quân...!

    Vân đứng đó cầm cái thư trên tay mà vẫn chưa hiểu gì cả...!...?



    Đã 6h20 rồi mà không thấy Quân đến đón, Vân đành đi học một mình mà trong lòng còn ấm ức...!



    - Ơ, hôm nay Quân không đi học !

    Vân ngạc nhiên, cô giáo gần vào lớp rồi mà vẫn không thấy Quân.

    Đúng lúc đó cô giáo vào lớp, lớp trưởng báo cáo sỉ số lớp:

    - Thưa cô, lớp sỉ số 40 hiện diện 39 vắng 1 là bạn Quân, không phép ạ !

    - À, không phải Quân không có phép đâu các em, mà là Quân đã chuyển trường rồi, cả gia đình bạn ấy đã sang Mỹ sống nên bạn ấy không còn học ở đây nữa !



    Cả lớp xì xầm chỉ có Vân là lặng người đi, không thể như thế được tại sao Quân đi mà không hề nói cho Vân nghe về chuyện này !

    Tan học...

    Vân thất thểu trở về nhà...

    Đã 1h trưa rồi Vân chẳng thèm rời bước khỏi phòng, nắm lì luôn trong đó, gọi điện cho Quân thì chẳng thấy bắt máy....

    ...Chợt Vân nhớ lại cái tư mà Quân đưa tối qua :

    " Này bà mèo ngốc, tuj mong là đọc xong thư này thì bà đừng bị sốc nhá, tuj sắp đi Mỹ rồi (đúng hơn là cả gia đình tôi), ui chà ! thế là từ nay không ai chọc bà giận nữa rồi..hjhj....đùa thôi nhá (^_^)!

    Mà này, bà cò nhớ cái lần bà hỏi tui thích nhất là gì, thì tui trả lời là thích "mây", bà bảo tui là con trai mà sến ai lại đi thích mấy cơ chứ..nhưng mà bà biết vì sao tui thích mây không vì.."mây" là bà đó, là Vân..thiệt là, tui thích bà thế mà bà không biết hử..nhưng mà suốt ngày bà cứ vô tư nhí nhố đến thế nên tui không thể thổ lộ, vì tui lúc nào cũng mong được gặp được Vân, gặp được cô nhóc nhí nhảnh đáng yêu ra phết và hơn thế nữa là tui không muốn mất đi tình bạn này, vì tui sợ thổ lộ rồi thì bà từ chối..!

    Thôi bye nhá, tui phải chuẩn bị cho chuyến rồi đây, chúc bà luôn khoẻ, học giỏi và mãi đáng yêu..nhất là phải nhớ đến tôi đấy nhá hjhj...!"

    Vân khóc, Vân trách Quân nhiều lắm, tại sao đến bây giờ Quân mới chịu nói....!

    Nhưng dù sao đi nữa Vân cũng sẽ nhớ và giữ thật kĩ tình bạn này, Quân đi mà Vân không được nói lấy một lời tạm biệt hay một buổi tối cuối cùng hai đứa cùng dạo quanh những hàng rong quen thuộc..vì bây giờ Quân đang ở một nơi xa lắm rồi...dù vậy Vân vẫn hy vọng những cái email, những cú điện thoại của Quân và hơn nữa là được gặp lại Quân..!

    BÂY GIỜ VÂN CẢM THẤY RẤT BUỒN, RẤT NHỚ QUÂN...!

    TRÁI TIM CỦA VÂN BẢO RẰNG ĐÃ..YÊU QUÂN, LIỆU NHƯ VẬY THÌ CÓ PHẢI ĐÃ QUÁ MUỘN HAY KHÔNG..!
    thay đổi nội dung bởi: Thanh Hai_KG, 10-25-2009 lúc 12:08 AM

    Dây đai thăng cấp càng cao, lòng son vì nước đượm bao ân tình.
    Gió lên màu áo đại dương, trai hùng rộng mở tình thương vì đời..

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts