Cơn ghen tuổi xế chiều


(TNTS) Hai mảnh đời xa lạ nhưng cùng cảnh ngộ gặp nhau, tạo dựng thành một mái ấm. Nhưng chỉ vì cơn ghen tuổi xế chiều mà phút chốc niềm hạnh phúc lúc tuổi già biến thành cơn ác mộng.
N. rời Hà Nội vào TP.HCM thuê một căn phòng trọ ở Q.Gò Vấp trú ngụ trong thời gian điều trị căn bệnh phổi. D. từ Sóc Trăng lên TP.HCM thuê căn phòng trọ ở cạnh phòng của N. trú ngụ để làm ăn, sinh sống. Hai hoàn cảnh đơn độc dần nhích lại gần nhau. Sau 3 tháng làm quen, tìm hiểu, ông N. và bà D. bàn nhau góp gạo nấu cơm chung và trả bớt một phòng trọ. Hàng xóm ai cũng mừng cho đôi vợ chồng già với niềm vui nho nhỏ lúc cuối đời.

Không ai nghĩ rằng đôi vợ chồng già ấy lại có ngày đối diện nhau ở chốn công đường. Bà thì quay quắt còn ông thì không dám nhìn “tác phẩm” mình gây nên. Đau lòng, tại phiên tòa bà D. kể, để mưu sinh, bà và ông góp vốn mở quán bán nước giải khát. Nhưng cũng từ đó gia đình nhỏ mất dần những ngày hạnh phúc nồng ấm. Cuộc sống chung càng dài thì số lượng những cuộc cãi vã giữa vợ chồng bà cũng nhiều lên. Đơn giản, chỉ vì ông N. phản ứng tiêu cực với cảnh bà D. đon đả tiếp khách, ông ghen mọi lúc mọi nơi. Ban đầu, bà D. còn tìm cách giải thích. Sau bà cũng ngán ngẩm cảnh ông chồng hay ghen nên cứ cãi vã là bà bỏ nhà đi. “Lúc đầu là cãi nhau, sau là ẩu đả. Ổng nóng quá giải thích cũng đâu có nghe. Tôi bỏ nhà đi để ổng bình tĩnh lại và tránh cảnh mình bị đánh”, bà giãi bày.

Lần cuối cùng, sau một đêm “lánh nạn” ở nhà một người bạn, bà D. trở về nhà vào sáng hôm sau. Vừa gặp bà, ông N. đã gầm lên: “Tối qua đi đâu? Ngủ với ai?”… Cuộc cãi vã sau đó làm náo động xóm trọ nhỏ bé. Khi bà D. chưa kịp nhấc chân bước ra khỏi nhà thì ông N. đã chụp lấy một ly thủy tinh đựng chất lỏng sóng sánh mà ông mua và cất giấu trước đó tạt thẳng vào người vợ. Một tiếng thét thất thanh vang lên, bà D. cuống cuồng chạy từ trong nhà ra đến cửa rồi té ngã. Bà được đưa đi cấp cứu kịp thời nên thoát chết nhưng hình hài thì không ai nhận ra đó là một bà vợ trẻ hơn chồng 19 tuổi. Mắt trái bị mù, teo nhãn. Mắt phải bị sẹo co kéo, hở mi. Mất cánh mũi trái, vành tai trái. Sẹo co kéo môi trái, cằm cổ trái… Tỷ lệ thương tật 75% vĩnh viễn.

Gần 70 tuổi, thay vì được hưởng an nhàn thì ông N. lại phải lê những bước chân già nua đến chốn công đường chờ đợi luật pháp phán xét bằng bản án 14 năm tù về tội “cố ý gây thương tích”. Tại tòa ông cũng rất thành khẩn khai nhận việc mình đã mua axít về nhằm hủy hoại cuộc đời còn lại của bà D., nhưng ông lại viện lý do bà sống “không chung thủy” vì nhiều lần bỏ nhà đi.

Chỉ vì ghen tuông, ích kỷ, ông N. đã biến cuộc đời của bà D. thành địa ngục và phần cuối của cuộc đời mình phải gặm nhấm nỗi đau trong trại giam.

Lê Nga