Câu chuyện 1:

“ Tình chỉ đẹp khi còn dang dở…ai đó đã nói như thế để e có cớ nói với anh rằng. Mình nên để cho tình yêu này mãi mãi đẹp ở đây thôi..

Anh sẽ không còn được bước bên em, đi bên em trong những chièu đầy gió, không thể tìm lại những chiều bên em ngắm hòang hôn, chẳng còn những buổi tối chỉ có em, có anh và sao trời lấp lánh. Khi yêu trái tim đâu có hỏi vì sao. Và đến lúc chia tay cũng ko ai hỏi đọan kết ấy có từ lúc nào. Chỉ biết rằng quãng thời gian sống một mình trước lúc em bước vào đời đến lúc gặp e và bây giờ anh một mình khi em rời bỏ anh sao lại khác nhau đến vậy, cuối cùng em đã tìm thấy tình yêu và người đó không phải là anh. Nhưng sao anh vẫn mong chờ một ngày em quay trở lại, dù biết rằng ta đã xa nhau …mãi mãi…

Ngày chia tay chỉ nhẹ nhàng là tóc em vờn nhẹ trong gió , là hững hờ tiếng anh thở dài giấu kín, mình cứ đợi chờ nhau như thế_cái khỏanh khắc người kia nói lời tạm biệt, dù thầm hiểu trong lòng nhau sẽ đau mà sao vẫn phài chấp nhận ta đang đứng giữa ngã ba đường. Đôi lời cuối anh dành cho em, anh đã viết trên cát, chỉ chút nữa thôi khi sóng lại xô bờ, sẽ cuốn đi một lâu đài tình yêu mình xây nên bằng cát. Xóa đi tiếng cười trong trẻo, tan trong làn gió biển, giấu đi một hình người cứ mãi đi tìm dấu chân cũ mãi xa. Có thể mọi thứ đều có thể xóa đi trong cuộc đời, còn anh sẽ ko thể xóa em trong kí ức. Nơi đây... sóng sẽ giữ hòai trong lòng dòng chữ... “anh yêu em”.

Câu chuyện 2:

Em đang thu mình trong chiếc ô nhỏ, vốn dĩ chỉ đủ cho mình em, vậy mà trước đây khi còn có anh, còn đi bên anh, em vẫn thấy nó đủ, đủ rộng rãi, người ta nói với em rằng, xác suất để mối tình đầu có kết thúc tốt đẹp chì là 1/1000, mong manh thật đó, nhưng lúc đó em đã ko để tâm, bởi đơn giản lắm, em ngây thơ cho rằng, một khi chúng mình vẫn có thể đi chung một chiếc ô nhỏ tức là chúng ta vẫn có thể đi chung một con đường…tới đích ư, chắc chắn rồi, và em đã mỉm cười vậy đó. Và hôm nay chỉ còn lại một mình em đi duới cơn mưa buồn, con đường quen thuộc nhưng lại thiếu bóng anh.

Anh nói với bạn em rằng, tôi chỉ thích cô ấy… từ trước đến nay vẫn vậy, còn yêu cô ấy à, tôi ko biết!

E lại tự hỏi mình , vậy từ trước đến nay chúng ta đã là gì? Vậy là em đã ngộ nhận rồi sao, phải chăng e quá ngây ngô, và anh, anh cũng vậy. Cả hai chúng ta đều chưa biết trân trọng nhau, vẫn chỉ là trẻ con, thích đùa nghịch ,ai cũng cố đẩy phía bên kia ra ngòai chiếc ô này và cười đắc ý khi thấy mình chiến thắng, nhưng rốt cuộc cả hai đều ướt, đều đã làm tổn thương nhau. Có lẽ giữa chúng mình vẫn còn có những nỗi buồn mà chẳng thể nào giao cảm được. Hôm nay, từ nay, và ngay lúc này đây ,em đã hiều , đã thấy chúng mình trong một dòng tâm sự của một tác giả nào đó, mà e cũng ko biết nữa,và em rất muốn gửi những lời đó tới anh… Dù sao thì mọi chuyện cũng qua rồi phải ko anh, sẽ chỉ như cơn gío thỏang qua thôi. Em ko đau khổ tới mức như em đã từng tưởng tượng, em ko níu giữ… mà kiêu hãnh, bướng bỉnh nhìn anh ra đi. Mưa… khiến em chợt nghĩ tới anh, em vẫn đi dưới chiếc ô ngày nào, nhưng khác rồi anh ạ, vậy là câu hỏi mà em đã từng hỏi anh: Khi lượng đổi chất có đổi hay ko? Vẫn chỉ là câu hỏi mở, phải k anh?
Cầu mong ở nơi xa ấy, yên bình anh nhé.

Câu chuyện 3

"Ừ, thì chia tay, em đã nói điều đó biết bao nhiêu lần rồi, lần này có lẽ là lần cuối"… Đầu óc em bây giờ trống rỗng, em thấy đau quá! anh đã làm em bị tổn thương, e sẽ không bao giờ tha thứ cho anh đâu! Mình ko được khóc, mình phải mạnh mẽ lên để mà bước tiếp con đường của mình. Tạm biệt anh, tạm biệt tình đầu cuả em…

Câu chuyện 4

Có phải số phận đã mang ta lại bên nhau, lần đầu gặp anh…trái tim em đã rung động, em biết anh chính là nguời đầu tiên khiến em xao xuyến, ánh mắt anh lướt qua cuộc đời em và em cảm thấy mình đang bị cuốn đi, khi anh dạo bước ngang qua con đường của em, tất cả mọi người trong phòng dường như biến mất, ánh mắt anh thôi miên e, đưa em vào một thế giới ko còn ai nữa. Khi anh xin số điện thọai, em biết em đã gặp được người ấy của em rồi. Cuộc hẹn đầu tiên của chúng ta, em cảm thấy có sợi dây liên kết. Khi anh quen e, e nghĩ mình là cô gái may mắn nhất. Chúng ta đã đi từ cuộc hẹn đầu tiên cho đến đám cưới và sau đó là hai thiên thần nhỏ xinh xắn. Đến tận bây giờ, em vẫn là cô gái may mắn nhất. Tình yêu đầu tiên và cũng là mối tình cuối cùng. Sau năm năm chung sống, anh vẫn nói với em rằng: “Anh yêu em” và hôn em mỗi tối. Em đã yêu anh ngay từ lần đầu chúng ta gặp gỡ và em sẽ mãi yêu anh bởi anh là người chồng thương yêu của e, là bố của các con em, là người bạn thân nhất của em và là mối tình đầu của em.

Mãi mãi yêu anh………………............................. ......................

Sưu tầm