Bài đâu tiên về tông hợp karate em sẽ tìm tin tức cho mọi người cũng đọc và tìm hiểu rõ hơn về môn phái này.
Karate hay Karate-Do là một môn võ thuật truyền thống của vùng Okinawa (Nhật Bản). Karate có tiếng là nghệ thuật chiến đấu với các đòn đặc trưng như đấm, đá, cú đánh cùi chỏ, đầu gối và các kỹ thuật đánh bằng bàn tay mở. Trong Karate còn có các kỹ thuật đấm móc, các kỹ thuật đấm đá liên hoàn, các đòn khóa, chặn, né, quật ngã và những miếng đánh vào chỗ hiểm. Để tăng sức cho các động tác tấn đỡ, Karate sử dụng kỹ thuật xoay hông hay kỹ thuật kime, để tập trung lực năng lượng toàn cơ thể vào thời điểm tác động của cú đánh.
Xuất xứ tên gọi Karate
Trước đây, khi mới chỉ giới hạn ở Okinawa, môn võ này được gọi là Totei theo ngôn ngữ ở đây, và được viết là 唐手 (tangsho, Đường thủ, tức các môn võ thuật có gốc từ Trung Hoa). Vào thời kỳ Minh Trị, môn võ này bắt đầu được truyền vào lãnh thổ chính của Nhật Bản, thì chữ 唐手 được phát âm theo tiếng Nhật là Karate và giữ nguyên cách viết này. Tuy nhiên, do 唐手 thường bị hiểu không đúng là "võ Tàu", cộng thêm việc môn võ này thường chỉ dùng tay không để chiến đấu, nên người Nhật bắt đầu từ thay thế chữ 唐 bằng một chữ khác có cùng cách phát âm và mang nghĩa "KHÔNG", đó là 空. Tên gọi Karate và cách viết 空手 bắt đầu như vậy từ thập niên 1960. Giống như nhiều môn khác ở Nhật Bản (Trà đạo, Thư đạo, Cung đạo, Kiếm đạo, Côn đạo, Hoa đạo ...), karate được gắn thêm vĩ tố "Đạo", phát âm trong tiếng Nhật là "DO" (viết là 道). Vì thế, có tên Karate-Do.
Lịch sử hình thành
Những nghiên cứu gần đây cho thấy Karate được phát triển trên cơ sở tổng hợp các các phương thức chiến đấu của người Ryukyu với các môn võ thuật ở phía Nam Trung Quốc nhằm chống lại ách đô hộ hà khắc mà giới cai trị Nhật Bản áp đặt lên dân bản xứ bấy giờ. Tuy nhiên, xuất xứ chính xác của môn võ này còn chưa được xác định, bởi không tìm được thư tịch cổ nào của Vương quốc Lưu Cầu xưa ghi chép về môn võ này. Người ta chỉ có thể đưa ra được những giả thiết về nguồn gốc của Karate.

Xuất phát từ các điệu múa vùng nông thôn Lưu Cầu, một môn võ (người Ryukyu gọi là dei và viết bằng chữ Hán 手) hình thành và phát triển thành Todei (唐手). Đây là giả thiết do Asato Anko đưa ra.
Do tập đoàn người Hoa từ Phúc Kiến di cư sang Okinawa và định cư tại thôn Kuninda ở Naha và truyền các môn võ thuật Trung Quốc tới đây. Vì thế mà có tên gọi là tote (唐手) với chữ to (唐 - Đường) chỉ Trung Quốc, còn t (手 - Thủ) nghĩa là "võ".
Theo con đường thương mại tới Okinawa. Vương quốc Lưu Cầu xưa có quan hệ thương mại rộng rãi với Trung Quốc và các quốc gia Đông Nam Á. Các môn võ thuật có thể từ các miền đất này theo các thuyền buôn và truyền tới Okinawa.
Bắt nguồn từ môn vật của Okinawa có tên là shima.
Năm 1924 Karate-do đã được chính thức đưa vào giảng dạy tại Đại học đường Keio ở Tokyo, sau đó lần lượt các trường đại học khác ở Tokyo, Shoka, Wascdra các trường Trung - Tiểu học cũng lần lượt mở các võ đường để truyền dạy Karate-do.

Năm 1932 môn Karate-do được chính thức đưa vào giảng dạy ở các trường Đại - Trung - Tiểu học ở khắp nước Nhật.

Năm 1960 Liên hiệp Karate-do thế giới (World Union of Karate-do Organnizations) viết tắt là Wuko được thành lập đây là tiền thân của WKF.

Năm 1970 giải vô địch thế giới tổ chức lần 1 tại Nhật.

Năm 1972 giải vô đích thế giới tổ chức lần 1 tại Pháp.

Năm 1975 giải vô địch thế giới tổ chức lần 1 tại Mỹ.

Năm 1994 các liên đoàn Karate-do các nước trên thế giới đã họp và thống nhất đổi tên tổ chức này thành Liên đoàn Karate-do thế giới WKF (World Karate-do Federtation) với hơn 150 quốc gia trong đó có Việt Nam.

Tại Việt Nam , Karate-do là một môn học mà chương trình môn học đã được Hội đồng đổi mới đào tạo Tổng cục thể dục thể thao Việt Nam thông qua và ban hành giảng dạy cho các trường đại học chính quy chuyên ngành giáo dục thể chất và huấn luyện thể thao.

Karate-do là môn học đào tạo chuyên sâu hệ chính quy, hệ tại chức. Chính khóa và ngoại khóa ở các trường Đại học Thể dục Thể thao - Đại học sư phạm - Đại học Nông Lâm các trường cao đẳng TDTT... nhằm trang bị cho sinh viên những kiến thức lý luận chuyên ngành TDTT, năng lực tập luyện phát huy về chuyên môn Karate-do, với những phương pháp giảng dạy, huấn luyện, đào tạo, tổ chức, quản lý và trọng tài tạo tiền đề để phát triển các Câu lạc bộ Karate-do

Phương pháp luyện tập

Việc tập luyện Karate hiện đại được chia làm ba phần chính: kỹ thuật cơ bản ("Kihon" theo tiếng Nhật), Quyền ("Kata") và tập luyện giao đấu ("Kumite")


Kỹ thuật cơ bản (Kihon) (基本) được tập luyện từ các kỹ thuật cơ bản (kỹ thuật đấm, động tác chân, các thế tấn) của môn võ. Đây là thể hiện "mặt chung" của môn võ mà phần lớn mọi người thừa nhận, ví dụ những bước thực hành đòn đấm.

Kata (型) nghĩa là "bài quyền" hay "khuôn mẫu" "bài hình", tuy nhiên nó không phải là các động tác múa. Các bài kata chính là các bài mẫu vận động và chiêu thức thể hiện các nguyên lý chiến đấu trong thực tế. Kata có thể là chuỗi các hành động cố định hoặc di chuyển nhằm vào các kiểu tấn công và phòng thủ khác nhau. Mục đích của kata là hệ thống hóa lại các đòn thế cho dễ nhớ dễ thuộc và những bài kata đi từ dễ đến khó, từ đơn giản đến phức tạp tùy theo trình độ của môn sinh.