GIỮ LẠI MỘT CƠN MƯA
Chiều mưa . Vắng tanh .
Một con nhỏ ngồi lại trong cái bus stop bên đường . Không còn ai . Chỉ một mình nó thôi . Nó ngồi . Khuôn mặt còn lạnh hơn cả một cơn mưa .
Cái mp3 trên tay đang play bài nó thấy thích nhất . " I will be " .
Màn mưa làm mờ nhạt mọi thứ. Đường vắng tanh . Sự hiện diện của nó chỉ có cơn mưa hôm nay chứng kiến . Nó bỗng nhiên trở nên vô hình .
Vẫn ngồi đó . Cơn mưa càng lúc càng to hơn . Lúc này chỉ còn nó và một cơn mưa . Cơn mưa khơi dậy những điều nó không muốn nói ra .
Tâm hồn nó - đóng băng . Cảm xúc của nó - đóng băng . Những thứ đó đã đóng băng thì nó khác gì một tảng băng biết đi . Nhưng . Hình như điều đó không còn quan trọng đối với nó nữa . Có thay đổi được gì không khi bây giờ nó đã hoàn toàn thích nghi .
Máu lạnh . Ừ thì đúng là vậy mà . Nó máu lạnh . Nó vô cảm . Nó sống khép kín . Thì sao chứ . Cuộc sống này là của nó . Nó quyết định tất cả . Nó sống ra sao chỉ mình nó biết là đủ . Vì vậy nên những lời khuyên nhủ giờ đã là những thứ quá dư thừa . Cuộc sống hiện tại của nó không có gì cần phải thay đổi . Đối với nó chỉ cần như vậy thôi .
Lạnh . Không phải mưa lạnh mà là cái lạnh trong lòng nó làm lạnh cả một cơn mưa .
Quá khứ của nó không giống với nó bây giờ . Con nhỏ trước kia với con nhỏ bây giờ hoàn toàn không hề có một điểm nào giống nhau . Nhưng rồi một ngày nó nhìn thấy được tất cả sự thật . Mọi thứ trong quá khứ của nó chỉ toàn show ra một bộ mặt giả dối . Giả dối đến mức trơ trẽn .
Nó không thể trở lại là một con nhỏ như trước kia nữa . No way . Nó không cần .
Rồi nó nhận ra . Cơn mưa càng lúc càng to hơn . Không hiểu sao nó thích điều đó . Giờ nó đã hiểu được những thứ nó cần và những điều nó phải làm . Mọi chuyện từ lúc này trở đi nó sẽ là người quyết định . Sẽ không có một điều gì tác động đến nó được nữa .
" I'll make everything Ok " . Nó có cách sống của nó . Tốt hay xấu , nó là người chấp nhận .
Giữ lại cơn chiều nay trong kí ức . Chỉ riêng nó thôi .