Rượu nhạt uống lắm cũng say
Tình dù đẹp lắm đến khi cũng tàn

Rượu nào mà uống chẳng say
Tình nào tình chẳng đắng cay chút nào

Rượu không say không phải là rượu
Tình không đắng không phải là tình yêu

Say men rượu ngày mai sẽ tỉnh
Say men tình có tỉnh được không

Rượu không say nhưng ta say chén
Tình không bén nhưng lại bén duyên

Nghĩ đến đời mà rơi nước mắt
Quay sang tình mà toát mồ hôi

Lá không khóc lá buồn lá rụng
Người không buồn sao nước mắt lại rơi