Thời đại võ thuật và võ đạo


Từ ngàn xưa, khi mà xã hội loài người chưa có văn minh khoa học như hiện nay. Đời sống thường ngày không có luật pháp bảo vệ, nên yếu tố: Khỏe, gan dạ, có võ thuật là có thể thắng đối phương. Như vậy, ba yếu tố đó có thể nói võ thuật là kỷ thuật dùng để tấn công tránh né có tính toán, sự phản xạ nhanh nhẹn do tập luyện lâu ngày mà có.

Ở cái thưở mà xã hội loài người còn sống theo định luật: “ Mạnh Được Yếu Thua” thì sức khoẻ và võ thuật là yếu tố để tranh quyền đoạt vị, người nghèo tâp võ để có sức khỏe và có khả năng tự vệ khi bị người khác ức hiếp. Người giàu tập võ để bảo vệ của cải và dùng sức khoẻ để lấn quyền lấn đất, mong được giàu hơn. Chính vì thế võ thuật là nhu cầu bức thiết trong đời sống, nên người xưa tự luyện võ như một khí giới để sống còn, nói như vậy tự thân người học võ là không tốt? Không! Tự thân võ thuật tự nó không tốt, không xấu. Tốt xấu là do cách con người hành xử, sử dụng nó tập luyện hàng ngày để có sức khoẻ dẻo dai, thân thể khoẻ mạnh để đẩy lùi bệnh tật, hay bình thường tập võ để có một kỷ thuật tự vệ, tấn công khi cần thiết. Tập võ để bênh vực lẽ phải, giúp đỡ kẻ cô thân yếu thế, cao hơn nữa tập võ để tạo cho bản thân một sự bao dung, cao thượng để tự thắng mình trong cuộc sống, để những người xung quanh nhìn thấy như vậy, ta đã đưa võ thuật lên một tầm cao khác đó là võ đạo.

Ngày nay, võ thuật là một môn thể thao được xem là đỉnh cao của nghệ thuật, nó không còn như ngày xưa dùng để lấn át kẻ yếu vì khoa học đã phát minh ra những vũ khí tối tân có thể trong tíc tắc giết cả hàng vạn người, do đó người ta không còn coi võ thuật là cần thiết cho đời sống như ngày xưa. Nếu nghĩ như vậy thì võ thuật ngày nay nó không còn giá trị chăng? Không phải vậy, dù ngày nay khoa học có tiến bộ đến đâu cũng không thể làm cho một người yếu đuối, hèn nhát trở thành anh hùng được. Cho nên dù xưa hay nay võ thuật vẫn còn cần thiết cho con người, vì võ thuật ngày nay đã được triết lý hoá thành võ đạo.

Nhân loại ngày một văn minh hơn, các quan niệm về giá trị đạo đức, tinh thần của thế kỷ trước đã thay đổi, cuộc sống nhân loại đã vươn cao qua những cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật con người đang cố gắng nổ lực trong tiến trình chinh phục thiên nhiên.

Nhưng có một điều mà con người chưa thắng được, đó là chiến đấu để làm sao làm chủ bản thân mình. Vì lẻ đó, người học võ ngày nay phải là một người khoẻ về thể chất minh mẫn về tinh thần, có đời sống khiêm tốn trung thực, có lý tưởng. Biết “Sống cho mình, để cho người khác sống và sống cho người khác” đó là võ đạo của môn phái Vovinam Việt Võ Đạo, dạy cho con người chuộng nhân nghĩa trọng danh dự.

Tóm lại võ thuật ngày nay là phương tiện bảo vệ sự sống còn võ đạo là lối đi của cuộc sống.

Võ sư Nguyễn Công Hoá
Vovinam Đà Lạt – Lâm Đồng.