NHỮNG GIỌT LỆ TRẦN GIAN




BÀI THƠ

Bài thơ hôm nọ còn đây
Còn nguyên dấu ái anh xây chuyện tình
Bây chừ đơn lẻ một mình
Em ôm nỗi nhớ tìm hình xót xa

Cũng bài thơ của hôm qua
Hôm nay nhói buốt châu sa quặn lòng
Ngày xưa hai má ửng hồng
Chừ đôi má hốp hương nồng nhạt phai

Vì đâu thơ tạo hao gầy
Vết thương hằn nét tháng ngày in tâm
Sầu vương lên mắt râm râm
Giòng ngâu chảy xuống nghẹn âm thanh buồn

Bài thơ như thể là nguồn
Là nơi cấu kết cho buống tim đau
Chỉ là con chữ ghi câu
Mà sao dấu khắc in sâu tận cùng

Tưởng là thơ chỉ tương phùng
Nào hay thơ lại chập chùng đợi mong
Ngày ngày ngối nhớ ngóng trông
Đêm đêm trăn trở bên song cửa hồn